Bọn Ngộ Nhân Tử thấy Thiếu Bạch lộ vẻ hoang mang đều đắc ý mỉm cười đưa mắt nhìn nhau. Nhất Nghi đại sư trầm giọng nói : 
- A di đà Phật! Tiểu thí chủ hãy buông kiếm chờ chết đi! 
Thiếu Bạch lạnh lùng nói : 
- Đại trượng phu sinh tử đều có mạng, Thiếu Bạch này đêm hôm nay không báo thù được phụ mẫu và rửa oan hơn trăm linh hồn của Bạch Hạc bảo, cũng không còn mặt mũi nào sống trên cõi thế. 
Thời Thượng Hưng thốt cười nhạt xen lời : 
- Ngươi có muốn chết, nhưng chúng ta chẳng thèm giết ngươi làm chi, chỉ cần ngươi bõ kiếm đầu hàng là tất cả có thể rời khỏi Hồi Nhạn phong này. 
- Tiên phụ mẫu bị Cửu đại môn phái và Tứ môn, Tam hội, Lưỡng đại bang truy sát, trước khi chưa biết rõ được chân tướng tại hạ cũng không muốn xuất thủ hại người. 
Pháp Chính đại sư xen vào nói : 
- Tiểu thí chủ khẩu khí lớn lắm. 
- Đấy chỉ vì tại hạ không muốn báo thù một cách mù quáng, mà giết lầm đến những người vô tội. 
Ngộ Nhân Tử cười nhạt, giọng thật sắc : 
- Đáng tiếc là tâm nguyện của các hạ, sợ rằng vĩnh viễn sẽ không có ngày thực hiện. 
- Bất luận chư vị có muốn nghe hay không, tại hạ cũng phải nói hết lời mình. 
Bấy giờ, tiếng quát tháo mỗi lúc một gần, đồng thời có cả những tiếng sắc thép chạm nhau. 
Hiển nhiên, hai bên đã mở một trường ác chiến. Thiếu Bạch cũng chột dạ khi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kiem-tuyet-dao/3236679/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.