Nửa ngày sau, tại tòa thành của nam tước, trong vườn hoa. 
 Trên một chiếc ghế lớn thoải mái, trên khoảng đất trống trong vườn hoa. 
 Ánh nắng tươi sáng chiếu lên từng bụi hoa tươi khiến cho cảnh vật có thể nói là thư thái vô cùng. Chỉ có điều nam tước đại nhân nằm trên ghế, lại có vẻ mặt buồn rầu u ám. 
 Dường như trong lòng có điều gì bế tắc không giải thích được, khiến cho ngài khó cảm thấy nhẹ nhàng. 
 Mà trên thực tế, đúng là hắn đang nghĩ về một việc. Một chuyện khiến hắn vô cùng buồn bực. 
 Lúc này bầu trời đã sáng rõ. Vì mới qua một cơn mưa nhỏ nên trên những thảm cây xanh như được bao phủ một lớp nước. 
 Rải rác trên cỏ hoa, trên mỗi cánh hoa đều mang theo những giọt sương long lánh trong suốt, lộ ra vẻ kiều diễm không gì sánh được. Bầu trời được nước mưa tẩy sạch tỏa ra sắc xanh da trời trong suốt, một dải cầu vồng thấp thoáng ở chân trời. Cảnh vật xem ra cực kỳ tươi đẹp. 
 Một loạt tiếng bước chân từ cửa vườn hoa vọng vào. Sau đó, một cô gái xinh đẹp từ bên ngoài đi vào. Nàng mặc y phục mục sư màu trắng hết sức sạch sẽ. Khuôn mặt tuy rằng không phải cực kỳ xinh đẹp, thế nhưng tổng thể lại khiến người khác có cảm giác thoải mái, cảm thấy nàng rất thánh khiết. 
 Nam tước nhìn thấy thiếu nữ, nhất thời thu hồi vẻ mặt u sầu, trên mặt lộ ra một nụ cười: “Con gái à, lên làm chủ mục sư, cảm giác thế nào?” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-khien-chi-tam/3949050/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.