Tốc độ trở về cũng nhanh hơn rất nhiều. Chỉ trong khoảng hai mươi ngày, mọi người đã trở lại trấn Lý Tạp. Nhìn những kiến trúc quen thuộc hai bên đường, vừa trải qua hai tháng trong rừng, La Mông có cảm giác vừa xa lạ lại vừa quen thuộc.
Mặc dù vẫn là cây đó, cỏ đó nhưng hắn có cảm giác rất khác với trước đây.
- La Mông! Ngươi xem! Ha ha! Quan lần mạo hiểm này, chúng ta có thể xem như một chiến sĩ thực sự hay không? - Pháp Phí hưng phấn đi bên cạnh La Mông mà lảm nhảm.
La Mông bất đắc dĩ liếc hắn một cái:
- Muốn trở thành một chiến sĩ thực sự thì phải trải qua nguy hiểm. Ngươi có thấy một chiến sĩ nào mới trải qua một lần mạo hiểm đã được mọi người kính nể hay chưa?
- Nhưng dù sao thì lần này ta mạo hiểm thành công chắc chắn sẽ làm cho cha mẹ ta nhìn với một cặp mắt khác xưa. - Nghĩ tới sự kỳ vọng của phụ thân với mình, Pháp Phí hưng phấn mà nói.
- Có chuyện gì thế hả? Tiểu tử kia lại nhớ cha mẹ hay sao? - Đội trưởng Hải Ngõa Duy đi trước bọn họ quay đầu lại mà cười nói ha ha.
Pháp Phí cũng cười ha hả:
- Không có. Tôi đâu phải là đứa trẻ con.
- Nhớ cha mẹ cũng không phải là chuyện xấu. Những người như chúng ta, hàng năm khó được một lần về nhà. Thằng nhóc nhà ngươi còn nhỏ có thể được ở bên cạnh cha mẹ đó là một niềm hạnh phúc. Chờ ngươi lớn hơn một chút, khi rời nhà sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-khien-chi-tam/3949028/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.