Thời gian một tuần lại trôi qua. Trong một tuần đó, La Mông mở rộng phạm vi hoạt động. Cùng với Y Vi Đặc, La Mông đi dạo trong chợ.
Thành A Phổ Tư dù sao cũng không giống với trấn Lý Tạp, cứ mỗi ngày, chợ lại mở ra và đóng lại theo tiếng chuông của thần điện nữ thần nông nghiệp. Còn vào ban đêm thì chấp hành lệnh giới nghiêm, cấm đi lại.
Cái cảm giác giống như bầu không khí thời trung cổ làm cho La Mông cảm thấy thích thú. Hắn bắt đầu cuộc sống hàng ngày, ẩm thực cùng với thiên nhiên thay đổi, đối với con người mà nói đúng là chuyện rất có ích.
Công việc trong xưởng vẫn tương đối tự do, hoàn thành công việc là có thể tự do trong khoảng thời gian còn lại. Đối với ma pháp sư Tát Khắc Duy Nhĩ và đệ tử A Lịch của lão mà nói thì thì việc làm ăn của họ nếu ở trên Trái Đất chính là một công việc có tính khoa học cao. Bọn họ thuê công nhân chứ không cẩn phải bỏ mồ hôi và công sức một cách không thực tế.
Vào một buổi chiều, trong một ngày thời tiết đẹp một cách hiếm có trong tiết đông, tâm trạng của La Mông rất tốt. Ba bình thuốc trị liệu hắn chỉ điều chế tới buổi trưa là hoàn thành. Sau khi phụ thêm ma pháp vào trong dung dịch, lực tinh thần như dòng nước tản ra khắp toàn thân hắn. Cái cảm giác mệt mỏi không thể tập trung, cũng không thể ngủ được là một chuyện không tốt. Vì vậy mà trong việc chế tạo binh khí ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-khien-chi-tam/3949002/chuong-36.html