Dòng năng lượng sinh mệnh bao lấy cơ thể, tựa như mặc một bộ da thứ hai, tuy mong mảnh nhưng mềm mại ấm áp, vô cùng dễ chịu.
Luồng khí thứ nhất như bộ áo giáp kiên cố vững chắc, bảo vệ chủ thể. Luồng khí thứ hai lao đi xa hơn, lấy tôi làm trung tâm, lan đi bốn phương tám hướng. Mỗi mét nó tỏa đi, trong đầu tự động hiện lên hình ảnh, rất rõ nét, rất sống động. Tựa như người ngồi trước máy giám sát, camera được gắn trên máy bay điều khiển, bay tới đâu truyền tải hình ảnh về tới đó. Cảm giác từ trên cao nhìn xuống, rất thú vị, rất thích.
A, y như linh hồn thoát xác ra ngoài dong chơi vậy.
Gió nhẹ nhàng đưa đẩy, cõng trên lưng những tia nắng hiếm hoi của mùa đông khắc nghiệt xứ bắc. Tuyết vẫn lặng lẽ rơi, nhưng từ tốn chầm chậm, không rét tàn ác và dày khốc liệt như mấy ngày trước.
Vài hạt tuyết trắng tinh khôi phiêu diêu lãng đãng trong không khí, từ trên trời xanh lơ đãng nhàn du, lất phất dịu dàng, điệu nghệ xoay tròn, lả lướt quẩn quanh, tao nhã chạm đất, rồi tiêu biến trong tấm thảm trắng xóa trải dài khắp nhân gian.
Dưới ánh nắng mơ màng toàn bộ không gian như khoác tấm voan lụa thượng đẳng. Tuyết an tường tan thành hạt nước trong veo, thành giọt sương lóng lánh, như pha lê đính trên lớp kem tươi, rồi dịu dàng thấm vào đất mẹ, tiêu tán không còn dấu tích.
Lá phong lả tả đùa giỡn trong gió, chao đảo nghiêng ngả, múa lượn xoay vòng, đỏ vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-huyen-dia-hoang/3101851/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.