🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Một loạt âm thanh “tóc tóc” vô cùng thanh thúy mà vỡ vụn, đều đặn tuần hoàn, nhịp nhàng tựa như có tiết tấu, khẽ khàng vang vọng lại khiến người ta lưu tâm, bởi không gian vô cùng tĩnh mịch. Chỉ có duy nhất một mình nó tạo ra tiếng động, tựa như vô thức nhắc nhở ai đó tới sự tồn tại của bản thân hoặc tựa như cố ý thúc giục hãy đứng dậy đi tìm. 



Trong bóng tối dày đặc giơ tay không thấy ngón, một tảng đá bất động thật lâu, lâu tới mức cơ hồ quên đi được sự tồn tại của chính mình. 



Âm thanh kia vẫn cần mẫn nhỏ giọt, trong trẻo nhưng êm dịu, tựa tiếng chuông gió đinh đang, chưa từng một giây biến mất. Nó chạm vào bề mặt tảng đá lại không tác động tới được nội tâm bên trong. Nó vẫn kiên trì, nếu ngay đến nó cũng im lặng biến mất, thì xung quan tảng đá sẽ chẳng còn lại gì, ngoài màn đen tăm tối vô hạn khủng bố. 



Có lẽ là một năm, có thể lâu hơn nữa, 10 năm chăng, bản thân nó cũng không hề có khái niệm về thời gian. Nhưng rồi cuối cùng nó cũng khiến cái thứ ngồi vo tròn một cục như tảng đá kia phải chú ý tới.



Tảng đá khẽ nhúc nhúc cựa quậy, ngẩng lên đón lấy một giọt nước lấp lánh mát lạnh nhỏ xuống.



Trên khuôn mặt tăm tối cứng ngắc, một đôi mắt đen bóng như mặc ngọc khẽ mở, bắt lấy thứ ánh sáng mong manh từ giọt nước bé nhỏ tỏa ra rồi phản quang lại.



Khối đá vô cảm chậm chạp đứng lên,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-huyen-dia-hoang/3101807/chuong-155.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thiên Huyền Địa Hoàng
Chương 155: Lôi nhân
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.