Tôi chán nản đứng dậy, uể oải ngó một vòng xung quanh, tâm trạng tồi tệ vẫn phải cảm thán một chút. Hang động phải nói là rộng khủng khiếp, ngoại trừ hơn một nửa diện tích đầm nước mênh mông bát ngát, xung quanh còn lại được bao bọc bởi lớp lớp cột đá, tầng tầng rào che, chẳng khác nào hình thành ra tuyến phòng ngự tự nhiên. Bên trong tạo ra vô vàn hang hốc, ánh sáng quá yếu ớt, chỉ là cảm giác mơ hồ như ẩn chứa mấy thứ gì đó lén lút hoạt động. Điều này khiến tôi không tự chủ được râm ran bất an, cũng có thể do thần kinh có hơi mẫn cảm, tự huyền nghi lấy.
Khu vực đất liền, ngoại trừ bãi đá sỏi con con này, 8 phần còn lại toàn bộ đều được che phủ bởi thạch nhũ và măng đá, chúng mọc chen chúc la liệt. Cái cao cái thấp, cái dài cái ngắn, cái cô độc sừng sững, cái thành chùm dày đặc, muôn hình vạn trạng trong ánh lửa bập bùng lúc tỏ lúc mờ, tạo ra những cái bóng kỳ dị lay động, ẩn mình như có như không trong những lỗ đen hang tối, như thận trọng do thám xung quanh con người.
Thạch nhũ và măng đá đều là trầm tích lắng đọng từ khoáng thạch trong các hệ thống núi đá vôi, trải qua hàng trăm triệu năm từng chút một nhỏ giọt, chắt chui tích góp tạo ra những dáng vẻ kỳ quái ma mị, làm người ta sững sờ choáng ngợp. Trong hang có những khu vực tráng lệ với cấu trúc nhũ như buông rèm, lả lơi đến lạ lùng, những trầm tích lượn sóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-huyen-dia-hoang/3101800/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.