Chúng tôi trở lại nhà trọ khi trời cũng đã khuya lơ khuya lắc. Dù đã tối muộn như thế nhưng nhìn Ô Nha bẩn thỉu hôi hám không chịu nổi, phải lôi nó đi tắm rửa thay đồ tử tế cái đã.
Trên đường có ghé qua cửa hàng bán quần áo trẻ con, dùng tiền của Thiên Hương đưa, tuy không nhiều những cũng đủ mua cho Ô Nha mấy vật dụng cần thiết.
Lúc ở trong toilet cởi đồ cho bé nhìn thấy sợi sây chuyền vàng, mặt hình trái tim phình lên, dài qua ngực, giống vật của người lớn đưa cho trẻ nhỏ đeo. Bé hớn hở khoe.
-Vật này mẹ nói do bố Hách Liên tặng mẹ, bố xem nè, bên trong có ảnh hai người.
Bé mở ra cho tôi nhìn, bên trong, ở mỗi nửa bên hình trái tim là ảnh chân dung một người. Bé đóng nắp lại, vui vẻ nói.
-Mẹ nói bố luôn ở trong tim mẹ, lên không cần đeo, mẹ đưa cho Ô Nha, để Ô Nha bảo quản giữ gìn dùm.
Tôi lại thấy có một vết thâm tím trên ngực. Vết bầm dập hình tròn, cảm giác như nó được tạo bởi vô số hoa văn đứt gãy uốn lượn thành.
-Ô Nha, gì thế này? Con ngã hay là bị ai đánh sao?
-Là mẹ làm đó, lâu lắm rồi. Mẹ bảo có nó mới chơi với đám bạn trong khu rừng được.
Xem ra, Hách Liên đã hao tốn khá nhiều tinh lực để tạo ra ấn ký giúp bé tránh thoát khỏi những luồng tà khí xâm hại. Chắc cũng tạo ra kết giới quanh nhà để bảo vệ bản thân khỏi Thiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-huyen-dia-hoang/3101767/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.