Từ trong bóng tối, một thứ đen đặc từ từ lộ diện, chân tôi vô thức lùi lại phía sau. Một thứ uyển chuyển như một dòng nước đen từ từ bơi lượn trong không khí, cuốn thành từng vòng từng vòng dần dần bao trùm cả căn nhà. Trái tim tôi đập thình thịch như trống trận khi nhìn thấy những cái rễ mọc ra từ cơ thể mẹ to đùng tựa cột nhà. Những cái rễ như đốt chân của loài bọ giáp xác, chúng êm ru di chuyển trên bức tường tre như một cái bóng. Khi lướt qua những lỗ hổng, ánh sáng xuyên thấu, nó như một tấm lụa mỏng tanh, không, là một thứ chưa có thực thể.
-Không cần lo lắng.
Một tiếng nói bất thình lình vang lên sau lưng khiến tôi giật nảy mình quay lại. Là Mạnh Chương. Gã ta vừa xuất hiện cái thứ như dịch thể hắc thạch anh liền uốn éo trườn tới, xoắn từng vòng từng vòng bao bọc lấy cơ thể Mạnh Chương, có vẻ vô cùng thân tình.
Nhận ra rồi, thứ này mơ hồ nhìn thấy hai lần, chính là lần đầu lúc ở gần anh ta trong căn phòng toàn thi thể ngâm chất bảo quản và lần hai khi xem clip giết người trong ngục tù. Thì ra, nó là quái vật được gã ta nuôi nấng.
Qua vài giây thứ vật chất không rõ ràng đó tan dần vào cơ thể Mạnh Chương như hòa nhập hoàn toàn. Tôi bước tới gã ta, tức giận.
-Anh đã làm gì Vân Thải?
-Cô ta là tộc nhân bỏ trốn, phải được đưa về Thông Lĩnh chịu tội.
Câu nói của gã khiến tôi ngộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-huyen-dia-hoang/3101762/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.