Tôi thấy nó thông qua quảng cáo smartphone trên ti vi thì nhiều, thỉnh thoảng được lão bố dắt ra ngoài đường tản bộ, lâu lâu tới các khu trung tâm dạo mát thấy người ta cắm đầu sử dụng. Nhưng chân chính chạm vào lại chưa từng thể nghiệm, lão bố chỉ dùng cái Nokia 105 giá khoảng một trăm đồng, thường xuyên chân tay run rẩy lơ đãng rơi lên rơi xuống ti tỉ lần vẫn nghe gọi bình thường. Tôi cũng chưa từng mở miệng yêu cầu ông ấy mua cho bất cứ thứ gì, hơn nữa cũng chẳng có bạn bè để liên lạc, cho nên, ở khoảng cách gần thế này, có chút hấp dẫn khó nói.
-xem tin này trước.
Cho nên tôi thành thật cầm lấy điện thoại, cẩn trọng như nâng trứng gà mỏng manh, nhìn vào màn hình sáng rực như ti vi thu nhỏ, có chút mê hoặc.
“13/11 :Báo thời đại mới đưa tin: sáng sớm nay tại nhà tù Bàn Cẩm thuộc quận Song Đài Tử đã xảy ra một trận động đất lớn đo được 6 độ Richter không những khiến cho hầu hết các công trình kiến trúc đều tổn hại nặng nề mà còn chôn vùi vô số phạm nhân. Khi cánh nhà báo tới đã thấy rất nhiều quân nhân đang lôi xác người từ dưới đống đổ nát. Được biết chính quyền thành phố đã nhanh chóng điều động 400 lính bộ đội đóng quân từ hai quận Bàn Sơn và Đại Oa gần đó đến cứu trợ.”
Tôi dời màn hình, quay đầu hỏi Minh Đăng.
-rạng sáng hôm đó, xảy ra động đất sao?
Anh ta vuốt ve chòm râu dê, thong thả đáp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-huyen-dia-hoang/3101668/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.