Tôi lại không giật mình chút nào, vươn tay khẽ vén đám tóc gọn sang hai bên, phát hiện khuôn mặt này quen thuộc cực kỳ. Ngũ quan không có bất cứ sự khác lạ lẫn lộn, càng ngắm nhìn kỹ càng, càng chân thực phát giác, con bà nó, quả nhiên là hàng thật .
Đôi mắt nó nhìn lại tôi, không buồn không vui, chẳng lạnh lùng càng không hờ hững, không chứa bất cứ dục vọng nào, chỉ đơn thuần là mở mắt ngắm thứ thân thuộc vẫn thường nhìn . Cái biểu cảm phản chiếu lại này, tựa như nhìn qua tấm gương, run rẩy sờ nhẹ một cái, chân chân thực thực lại làm tôi choáng váng xây xẩm.
Nếu nó không phải hàng giả, là hàng hiệu, nếu đây không là mộng mị, không phải đang trong game nhập vai thực tế ảo ,vậy thì cái người đang đánh giá nhận định sự việc tình hình này, là thứ quỷ quái gì?
Tôi dùng con mắt nào để nhìn nhận? Dùng não bộ nào để phán xét? Chẳng lẽ vì mắt hoạt động quá tải trong bóng tối mà trở lên thoái hóa? Chẳng lẽ vì lâu không ăn muối nên não thiếu iốt?
Má nó, có nằm mơ thì cũng đến lúc nên tỉnh lại rồi đấy, còn tiếp tục chìm sâu thêm, nhất định sẽ vùng vẫy không thoát ra nổi nữa đâu. Sẽ hóa điên vì phân biệt không nổi giữa ác mộng và hiện thực mất.
Cái đầu đang sờ mó quan sát đây này, đắng lòng thay, lại là đầu tôi 100%.
Không sai, tôi đang cúi xuống nhìn cái đầu của bản thân, chỉ có cái đầu, không có thân thể, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-huyen-dia-hoang/3101620/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.