Đoạn đường này dài lê thê mấy trăm bậc thang,chắc không phải chỉ có duy nhất một cái bậc đá ban nãy có vấn đề.Tôi đoán hẳn sẽ còn vài cái nữa đangtrực chờ tôi ngu dại chạm lên. Không biết trải qua bao lần uốn lượn baolần gấp khúc men theo vách hang,mấy chục lần dẫm chân lên bẫy đều là nhờ tên Âu Tử Dạ kia đi tiên phong.
Phản ứng của hắn nhanh nhẹ chẳng khác một con báo đen,dễ dàng hóa giải trong tích tắc.
Ngay khi mũi giầy chạm lên bề mặt ,bậc thang đá gần như ngay tức thì rút vào vách tốc độ cực mau khiến cho cơ thể của hắn đột ngột rơi xuống ngangngực.Hai tay Âu Tử Dạ lập tức bám lấy bậc thang đá trước mặt ,tức tốcdùng lực cổ tay và độ dướn cong của cơ thể phóng vọt lên.
Phản xạ nhanh tới mức như là bản năng,không chút nao núng khiến tôi có cảmtường phải chăng hắn đã từng trải qua vô số tình huống còn ngàn cân treo sợi tóc hơn thế .
Tuy nhiên trái tim tôi vẫn kinh hách mà đập thình thịch như trống trận nhưng vẫn phải công nhận cú tiếp đất quá đẹp mắt.
Có hắn mở đường tôi chỉ việc đi sau an toàn nhảy qua,chỉ là lão Tống Trung đó hẳn có phương pháp gì để vượt qua đoạn đường gian nan này.Có thể làphiến bậc thang đó có ký hiệu,cũng có thể là đi theo quy luật.Tôi ngướcnhìn lại những chỗ hụt chết đi qua,nhưng phiến bậc thang đó đã tự độngtrở lại vị trí cũ.
Tên Âu Tử Dạ này lại không khai thác được cácthông tin quan trọng từ lão,từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-huyen-dia-hoang/3101535/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.