-tôi van xin các ngươi,các ngươi làm ơn làm phước rủ lòng thương xót,chị của tôi cô ấy bị sốt cao quá.Cho tôi thuốc hạ sốt đi,tôi muốn có áo ấm chochị ấy nữa,nếu không chị ấy sẽ chết mất.
Tiếng của một phạm nhânnữ nức nở vang lên trong cái chuồng sắt bên cạnh,cô ấy khoảng 20mấy,đang cố đứng vững ôm trong tay một nữ phạm nhân khác.
Tên cai ngục nghe thế liền hăng tiết lao tới đạp vào tường lồng.
-các ngươi tưởng có thể chết dễ dàng vậy sao?với tội đua đòi học theo mônphái tà mị đó thì các ngươi một khi đã vào đây rồi thì sẽ sống khôngđược tử tế mà chết chẳng được yên thân đâu.
Hắn chửi dứt câu thìnhổ một bãi nước bọt vào mặt cô gái,mấy tên nhân viên khác cũng lao tớidùng dùi cui điện vừa đập vào lồng sắt liên tục,vừa luôn miệng thóa mạphạm nhân.
Tôi nhìn những luồng hắc khí từ người bọn nhân viênlan tỏa ra xung quanh,những dòng khí này dường như đậm màu hơntrước.Trước đây thỉnh thoảng tôi có thể nhìn thấy từ cơ thể một số người lại tỏa ra luồng khí nhàn nhạt tối màu.Tôi chẳng hiểu nổi như vậy làsao.
Tôi nói cho bố nuôi biết,ông ấy nhìn tôi thật lâu rồi mới nhẹ giọng đáp.
“vạn vật trên đời từ cành cây ngọn cỏ,dù là tảng đá vô tri,đều đang vô thứcphát sóng điện trường,con người phát ra từ cơ thể,gọi là “trường sinhhọc” tùy theo tâm trạng,tùy theo sức khỏe mà tần số và màu sắc tỏa ra là không giống nhau… khi các sóng điện trường này ngẫu nhiên tiếp xúc vớinhau những người nhạy cảm hơn sẽ cảm ứng nhanh hơn,người ta gọi đó làgiác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-huyen-dia-hoang/143636/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.