Trên thuyền chỉ còn lại Mạch Tiểu Minh, Chung Nhất Hào và hai đồng tử áo xanh.
Mạch Tiểu Minh giơ tay áo lau nước trên đầu, ném con cá chết vào trong hồ, nghiêng đầu nhìn hai đồng tử áo xanh, giơ thanh trường kiếm trong tay.
Hai đồng tử áo xanh ấy không hề màng đến hành động của Mạch Tiểu Minh, người bên trái hạ giọng nói với Cốc Hàn Hương:
"Xin mời công chúa!".
Cốc Hàn Hương hơi trầm tư, tựa như đang suy nghĩ đến một vấn đề rất khó.
Mạch Tiểu Minh đang căm tức hai đồng tử áo xanh, nhìn hai người dò xét rồi nói:
"Các người tại sao không mang theo binh khí?".
Đồng tử áo xanh bên phải nói:
"Mang theo binh khí làm gì?".
Mạch Tiểu Minh nói:
"Mang theo binh khí, các người có thể liên thủ đánh với ta một trận".
Cốc Hàn Hương đột nhiên lẩm bẩm tự nói:
"Đúng rồi! Chúng ta nấp vào trong thuyền, bơi ra giữa hồ, vậy thì dù bọn họ có mai phục bên cạnh nhà khách cũng vô dụng ...".
Chung Nhất Hào nhìn lên bầu trời, nghe Cốc Hàn Hương nói thế, đột nhiên quay đầu lại nói:
"Công chúa nói không sai, những nhà khách ấy được xây theo nguyên lý ngũ hành đơn sinh tương khắc, chắc là đã sớm có sắp đặt cơ quan ...".
Y chưa nói xong, đột nhiên nghe một tràng tiếng chuông gấp gáp truyền đến, Mạch Tiểu Minh nhíu mày mắng:
"Một thôn Thùy Dương nhỏ bé, thế mà sắp xếp lại không ít".
Chung Nhất Hào nói:
"Tiếng chuông này có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-huong-tieu/2015746/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.