Quái nhân chột mắt ấy đột nhiên phát giác nàng không hoàn toàn nghe lời y nói, bất đồ lắc tay nàng:
"Nàng đang nghĩ gì?".
Cốc Hàn Hương kêu à một tiếng, mỉm cười:
"Thiếp sống ở Vạn hoa cung, tuy sung sướng nhưng cảm thấy quá buồn".
Quái nhân chột mắt ấy vốn đang tìm lời an ủi nàng, đột nhiên nghe lời nói của nàng quả thực có lý, để cho nàng sống ở nơi âm u thế này, đương nhiên nàng cảm thấy buồn bã không yên, còn mình lúc này quả thực cũng không có cách gì an ủi nàng, cho nên im lặng không nói.
Cốc Hàn Hương tựa như nói với quái nhân chột mắt, cũng tựa như nói với mình:
"Nếu ngài quả thực đối xử tốt với thiếp, thì hãy thả hết những người của thiếp ra để cho họ bầu bạn với thiếp".
Quái nhân chột mắt buột miệng nói:
"Ngày mai ta sẽ thả bọn chúng ra là xong".
Y đột nhiên thấy trên mặt Cốc Hàn Hương lộ vẻ mệt mỏi, lại nói:
"Chắc nàng đã mệt! Ta đưa nàng về phòng".
Cốc Hàn Hương dịu dàng nhìn y rồi gật đầu.
Quái nhân chột mắt đè vào cái nút trên tường, bức tranh mỹ nhân lập tức cuộn lên, y đưa tay ôm ngang eo Cốc Hàn Hương, phóng vọt lên cỗ thiết sa, đưa tay ấn nút, cỗ thiết sa lăn ra ngoài cửa phòng. Ông già che mặt lưng gù lúc này bước tới nghênh đón.
Quái nhân chột mắt ngừng xe vẫy tay về phía ông già che mặt lưng gù.
Ông già ấy vừa nhìn tay của quái nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-huong-tieu/2015740/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.