Trạm 12
Trên đường về nhà, Sở Chiêu Chiêu vẫn còn cảm giác lâng lâng khó tả, như thể có một chiếc bánh thơm ngon đầy nhân từ trên trời rơi trúng đầu mình.
Tám chai… Cô có nằm mơ cũng không dám nghĩ đến một buổi tối lại thu hoạch được nhiều như vậy.
Mà tám chai rượu này thật sự không phải do cô bán, là nhóm người của Mục Tế Vân tự gọi. Có thể lúc thanh toán anh chỉ thuận tay ghi cho cô, chuyện này đối với anh mà nói không mấy khác biệt, nhưng với Sở Chiêu Chiêu đây lại là chuyện vô cùng tốt!
Sở Chiêu Chiêu nghĩ thôi đã muốn bật nhảy hai vòng. Nhưng niềm vui sướng này chỉ kéo dài được ba ngày, đến hôm cô về trường thì đã tan biến.
Vừa bước vào cổng trường Nam Đại, Sở Chiêu Chiêu lại nghĩ đến một Mục Tế Vân khác. Thầy Mục của cô và người ở Vân Yên Phủ Đệ là hai Mục Tế Vân hoàn toàn khác nhau. Từng nhánh cây ngọn cỏ ở trường đều nhắc nhở cô, đó là thầy Mục. Thời gian lâu dần, Sở Chiêu Chiêu gần như đã xem bọn họ là hai người khác nhau.
Sau khi tan học, Sở Chiêu Chiêu và bạn cùng phòng trở về kí túc xá, mỗi người ôm một ly nước nóng uống.
“Thời tiết càng ngày càng lạnh.” Tần Thư Nguyệt nói: “Điềm Điềm, không phải cậu nói sẽ mời cơm cả phòng à? Khi nào vậy, sắp nghỉ đông rồi.”
“Tuần sau là bắt đầu nghỉ đông, hay là tối thứ sáu này được không?” Cam Điềm lại nghĩ ngợi rồi nói: “Chiêu Chiêu tối thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-huong-nguoi-mu-liec-mat-dua-tinh/2975558/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.