Trạm 20 
“Chiêu Chiêu, cậu nghe tớ nói!” Sở Chiêu Chiêu dáng người cao sải chân lớn, Cam Điềm phải chạy bước nhỏ mới có thể đuổi kịp cô, “Cậu nghe tớ nói đã Chiêu Chiêu!” 
Sở Chiêu Chiêu hít sâu một hơi, dần bước chậm lại, “Được, cậu nói đi.” 
“Tớ… tớ với anh ấy…” Thật sự bắt cô tự nói, cô lại không biết nên nói gì. 
“Vậy để tớ hỏi cậu.” Sở Chiêu Chiêu quay người nhìn cô, “Cậu và Phương Trạch chia tay chưa?” 
“Chưa…. vẫn chưa.” Cam Điềm cúi thấp đầu, giọng nói rất thiếu tự tin. 
“Vậy cậu nam sinh kia là thế nào?” 
“Tớ….” 
“Tớ nhớ ra rồi!” Sở Chiêu Chiêu bỗng nhớ lại một vài chuyện từ học kỳ trước, “Cậu ta chính là người từng theo đuổi cậu đúng không?” 
Cam Điềm gật đầu: “Đúng.” 
“Không phải lúc đó cậu từ chối cậu ta rồi à?” Sở Chiêu Chiêu nói, “Còn vứt hết quà cáp của cậu ta đi nữa!” 
“Phải…. Tớ lúc đó….” Mặt Cam Điềm đỏ lên, tay nắm chặt dây đeo của túi xách, đứng tần ngần cả nửa ngày cũng không biết nên nói như thế nào. 
“Cậu với cậu ta đã phát triển đến mức này từ khi nào?” 
“Mới kỳ này…” 
Chẳng trách, Sở Chiêu Chiêu còn nghĩ ai lại năm tư rồi mà vẫn còn ở lại ký túc xá, lúc đó cô còn thật sự tin rằng Cam Điềm vì cảm thấy ở đây được tự do. 
Nhớ kỹ lại thì chuyện này của Cam Điềm đã có dấu hiệu từ lâu rồi. Lúc Cam Điềm và Phương Trạch mới ở bên nhau, không hề thấy cô tối 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-huong-nguoi-mu-liec-mat-dua-tinh/2975542/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.