Trạm 25
Cảm giác phải trợn mắt nhìn trần nhà tới khi trời sáng thật không dễ chịu chút nào. Mặt trời vừa nhô lên, Mục Tế Vân cũng chẳng muốn ngủ lại, anh rời giường chuẩn bị ra khỏi nhà.
Vừa xuống tầng anh đã thấy mẹ mình đang ngồi trong phòng khách chăm chú nhìn vào màn hình máy tính.
Mục Tế Vân lắc đầu: “Mẹ, cả đêm qua mẹ không ngủ à?”
Bà không quay lại nhìn anh mà chỉ lười biếng nói: “Tài khoản của quỹ vừa nhận được một khoản tiền lớn, mẹ phải xác nhận lại.”
Mục Tế Vân cười: “Từ khi nào mà mẹ phải đích thân đi làm mấy chuyện này vậy?”
Nói rồi anh đi về phía cửa.
“Đợi đã.” Kỳ Hồng đột nhiên gọi ngược Mục Tế Vân lại, “Sáu giờ tối nay nhớ đến Lang Kiều Ký ăn cơm tối với anh con đấy.”
“Anh hôm nay rảnh rỗi vậy à?”
Bà nâng mí mắt, gập laptop lại rồi đi đến bên cạnh Mục Tế Vân nói: “Thầy giáo của anh con có một cô con gái, con bé làm cùng ngành với con.”
“Giảng viên?”
“Không phải! Là làm IT, năng lực rất tốt.”
Mục Tế Vân không nói gì nữa, cứ thế đi ra cổng, cũng không nói cho mẹ biết mình có đi hay không.
Nhưng Kỳ Hồng biết anh sẽ đến đúng giờ.
*
Buổi chiều Mục Tế Vân hẹn bạn chơi bóng rổ đến tận ba bốn giờ, lúc tâm trạng đang vui vẻ thoải mái, anh đột nhiên lại nhớ đến bữa cơm tối nay.
Anh nhìn đồng hồ treo trên tường, quệt mấy giọt mồ hôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-huong-nguoi-mu-liec-mat-dua-tinh/2975533/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.