Đôi môi Sở Chiêu Chiêu rời đi, Mục Tế Vân cũng theo đó mà run lên một cái.
Đúng lúc Sở Minh Minh quay đầu nhìn thấy hết từ đầu tới cuối, em như con quay vội vàng xoay người chạy về hướng khác.
Sở Chiêu Chiêu lập tức đẩy anh ra, thẹn đỏ mặt quay người, Mục Tế Vân theo sát cô, chân bước nhanh hơn, không quên nhỏ giọng trêu đùa: “Sở Chiêu Chiêu, em rất biết cách câu dẫn anh đấy.”
Sở Chiêu Chiêu càng đi nhanh hơn nữa.
*
Chạng vạng, Mục Tế Vân chở Sở Chiêu Chiêu và Sở Minh Minh về nhà rồi lái xe đến nhà ông ngoại.
Lại đến ngày định kỳ mỗi tháng mà Kỳ Hồng bắt cả nhà đến thăm hỏi bố mình, vẫn giống như mọi lần, bầu không khí giữa hai cha con họ vẫn không có gì thay đổi. Kỳ Hồng ở phòng khách nghe điện thoại, ông cụ Kỳ trong thư phòng đọc sách.
Mãi đến khi Mục Tế Vân và Mục Tế Trạch đến, ông cụ mới đi ra.
Vợ của Mục Tế Trạch cũng dẫn theo con tới. Con của Mục Tế Trạch là một đứa trẻ hướng nội nên không thể khiến cho bầu không khí ở đây dễ thở hơn được, mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm trong yên lặng rồi ai về nhà nấy.
Trên đường về, Kỳ Hồng nhìn điện thoại hỏi anh, “Hôm nay con gặp con bé rồi chứ?”
Mục Tế Vân mặt đầy nghi hoặc nhìn Kỳ Hồng, “Có chuyện gì ạ?”
Dựa theo tính cách của Kỳ Hồng, bà không phải kiểu người sẽ đi quan tâm đến những chuyện này.
Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-huong-nguoi-mu-liec-mat-dua-tinh/2975463/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.