Mục Tế Vân quay đầu, thấy Sở Chiêu Chiêu và bố mẹ cô, còn có cả Kỳ Hồng đang đứng trước cửa, hoàn toàn không thấy ngượng ngùng gì mà đứng lên nói: “Mọi người nói chuyện xong rồi à?”
Sở Chiêu Chiêu gật đầu rồi vội vàng đi xem Sở Minh Minh.
Em cầm bình nước trong tay, thấy trong nhà xuất hiện nhiều người như vậy thì không phản ứng kịp, mà Kỳ Hồng dường như đợi không nổi nữa, bước vội đến đến chỗ em.
Sở Minh Minh vô thức lùi lại một bước, ngước mắt nhìn chị.
Sở Chiêu Chiêu cởϊ áσ khoác, nói với Kỳ Hồng: “Bác gái, bác để cháu nói chuyện với em ấy trước.”
Kỳ Hồng biết điều này sẽ có lợi cho bà nên đã gật đầu đồng ý ngay, để cô đưa bố mẹ và Sở Minh Minh vào phòng.
Cánh cửa vừa đóng lại, vẻ đoan trang của Kỳ Hồng rơi mất một nửa, bà ngồi xuống sofa, căng thẳng nhìn cánh cửa kia không rời mắt. Mục Tế Vân khoan thai ngồi xuống, cũng nhìn chằm chằm vào cùng một hướng với bà, nhưng suy nghĩ của hai mẹ con lại về hai chuyện khác.
Bọn họ cứ ngồi như vậy, không nói lời nào, có lẽ là đợi khoảng nửa tiếng, cửa phòng cũng mở, vợ chồng họ Sở đi ra.
Kỳ Hồng lập tức thấy căng thẳng, “Sao rồi?”
“Hả? À… hai đứa chúng nó vẫn đang nói chuyện.” Ánh mắt mẹ Sở hiu quạnh vô cùng, bà sờ bên tóc mai rồi gượng gạo xoay người, “Tôi… tôi đi làm cơm.”
Bố Sở đỡ lưng chầm chậm đi đến sofa.
Mục Tế Vân đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-huong-nguoi-mu-liec-mat-dua-tinh/2975459/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.