“Tu Viễn, ngươi vừa nãy có nghe thấy không?” Lê Phi lắc lắc tay áo của Lôi Tu Viễn, “Đệ tử của Tinh Chính Quán cũng đến đây! Kỉ Đồng Chu có thể ở bên trong hay không?”
Lôi Tu Viễn đứng dậy híp mắt nhìn một lúc lâu, cách năm năm, mấy đứa trẻ bọn họ đã trưởng thành, không còn dáng vẻ trẻ con như năm đó nữa, ngay cả hắn cũng nhìn không ra bên trong người nào là Kỉ Đồng Chu.
Đang định đi qua nhìn xem, phía sau đột nhiên có người gọi: “Là Tu Viễn sao?”
Quay đầu lại, liền thấy phía sau là một đôi nam nữ thiếu niên, nam tử vô cùng tuấn mỹ, nữ tử thanh tú như hoa thược dược, mái tóc đen bồng bềnh có hai bím tóc thả trước ngực, trên mặt hai người đều mỉm cười vui mừng, vậy mà lại là Diệp Diệp cùng Bách Lí Xướng Nguyệt đã lâu không gặp.
Diệp Diệp tiến lên một bước vỗ vỗ bả vai Lôi Tu Viễn, cười nói: “Quả nhiên không nhìn lầm, đúng thật là ngươi! Năm năm không thấy, tiểu tử giỏi, cao như vậy!”
Lôi Tu Viễn hiếm khi kinh ngạc: “Các ngươi cũng đến đây sao?”
“Nghe nói là phát hiện địa điểm thí luyện mới, vừa vặn ta cùng Xướng Nguyệt khó khăn lắm mới đột phá đạo bình cảnh thứ hai, liền được chọn đi.” Diệp Diệp cẩn thận đánh giá hắn, lại cười: “Ngươi so với lúc trước thay đổi rất nhiều, mới vừa rồi còn không nhìn ra. Đúng rồi, Lê Phi đâu? Nàng không đến sao?”
Hắn sớm đã phát hiện cô gái tuyệt sắc bên người Lôi Tu Viễn, dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-huong-bach-mi/3704824/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.