Nước mắt Nhạc Thải Linh càng rơi dữ dội hơn, cực kỳ không cam lòng mà nói một tiếng vâng.
Tần Dương Linh đi đến bên người Nhạc Thải Linh, thấy nàng mặc dù khóc nước mắt đầy mặt, dáng vẻ vẫn như lúc trước, nhìn thấy mà thương, nhịn không được nhẹ nhàng vỗ vai nàng: “Nhạc sư muội, không cần vì tiểu nhân kia mà tức giận, ngược lại còn rước bực bội vào người, ta sẽ thay muội đòi lại công bằng.”
Nhạc Thải Linh phong thái hắn bức người, cử chỉ ổn trọng ôn nhu, hoàn toàn khác với mấy nam đệ tử thường ngày hay quấn lấy mình, hơn nữa hắn còn nói giúp mình, trong lòng không khỏi cực kì cảm kích, yên lặng gật gật đầu.
Tần Dương Linh hỏi: “Vị nào là Lôi sư đệ?”
Lôi Tu Viễn vẫn không nói gì chắp tay hành lễ: “Không biết Tần sư huynh có gì chỉ giáo?”
Tần Dương Linh chăm chú đánh giá hắn, thiếu niên này cực kì lạnh lùng cao ngạo, vẻ mặt bình tĩnh, cử chỉ tư thái rất khác với những đệ tử bình thường, hắn lúc này hơi hơi chau mày: “Lôi sư đệ, việc này cuối cùng cũng phải chấm dứt, tiên pháp ngậm miệng của Nhạc sư muội vất vả ba năm lại bị ngươi phá hỏng, ngươi có thể nói một lời không?”
Lôi Tu Viễn nói: “Tần sư huynh muốn ta cho lời giải thích như thế nào?”
Tần Dương Linh nhìn Hồng Thuấn Anh, nàng chẳng nói gì, hắn lại nhìn phía Nhạc Thải Linh, ôn nhu nói: “Nhạc sư muội, muội muốn như thế nào?”
Nhạc Thải Linh thấp giọng nói: “Nhận lỗi cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-huong-bach-mi/3704821/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.