Ứng Nguyên Khải run giọng nói: “Hắn nói đến Thanh Nhạc trưởng lão! Lẽ nào trong rừng là Nhạc sư muội?!”
Mấy nam đệ tử phía sau hắn cả giận nói: “Nhạc sư muội cái gì! Chạy mau lên! Thất thần làm cái gì!”
Ứng Nguyên Khải còn đang do dự, mấy nam đệ tử kéo hắn bay đi, lại nghe con đại yêu kia cười ha hả mấy tiếng, trầm giọng nói: “Bên ngoài còn nhiều con chuột nhỏ đang trốn như vậy sao? Đều lại đây làm ta vui vẻ nào!”
Mọi người thấy thân thể như bị một bàn tay khổng lồ nắm lấy, yêu khí dày đặc ngang ngược gắt gao trói chặt bọn họ, không hề có cách nào kháng cự, đầu choáng váng hoa mắt một trận, tất cả mọi người bị yêu khí kéo vào trong rừng, hung hăng đồng loạt ngã rạp.
Lê Phi cả người đau nhức vô cùng, hơn nữa vừa mới gian nan động đậy thân thể, mắt liền thấy phía đối diện có một con quái vật cao mấy trượng, giống như con vượn, cặp mắt màu vàng sáng rực, tràn ngập linh tính, từ đầu đến chân khóc một lớp lông trắng óng ánh, chỉ có đôi chân vừa dài vừa to, màu đỏ rực như lửa cháy.
Đây là cái gì? Vượn yêu?
Mấy đệ tử đều ngã chỏng vó mà nằm trên đất trống, ai cũng r.ên rỉ không dứt, mà đối diện con quái vật này là mỹ nữ xinh đẹp trầm tĩnh tựa hoa lan, đúng là Nhạc Thải Linh, nàng không thèm nhìn mọi người mà chỉ nhìn chằm chằm con quái vật vượn đối diện. Trên đùi nàng đặt một cây đàn vẻ ngoài cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-huong-bach-mi/3704817/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.