Mãnh thú?! Mọi người không khỏi sợ hãi biến sắc.
Mãnh thú phần lớn là hung thần khí trong trời đất ngưng kết mà thành, trời sinh đã có yêu lực mạnh mẽ, so với yêu vật còn hung ác gấp trăm lần. Cũng có mấy mãnh thú khổng lồ kinh thiên động địa từng khiến thế gian gặp vô số tai họa, ngày xưa bị Nghiễm Vi chân nhân chém dưới Lệ Phong, là một trong Tứ Hung ai cũng sợ hãi.
Cho dù Mặc Ngôn Phàm và Hồ Gia Bình có ở trong này thì cũng không chắc có thể đối phó được với một con mãnh thú, huống chi đám đệ tử khó khăn lắm mới nhập môn được như bọn họ?
Bách Lý Ca Lâm đầu hàng: “Ta, ta thấy hay là thôi đi......”
Lôi Tu Viễn suy nghĩ một lát, nói: “Hổ Giao tuy là mãnh thú, nhưng lại không thể nói tiếng người, nói vậy cũng không phải là thứ gì lợi hại. Ta thấy nó hành động chậm chạp, tiếng kêu thê thảm, dường như vốn đã bị trọng thương. Nó mới vừa rồi trốn dưới đáy hồ chắc hẳn là muốn vận khí trị thương cho mình, lại bị chúng ta bức ra đến đây. Đây chẳng qua chỉ là bài kiểm tra của Thư Viện, ta nghĩ vẫn có cơ hội đánh một trận.”
“Chúng ta thay phiên nhau đánh! Luân phiên đánh đến khi nó mệt chết thì thôi!” Kỷ Đồng Chu không cam lòng cứ như vậy mà nhận thua, lúc này vẽ ấn muốn dùng Ly Hỏa Thuật.
Lê Phi kéo tay áo hắn giữ lại, lắc đầu nói: “Luân phiên nhau đánh đến ngày mai cũng đánh không xong. Ta cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-huong-bach-mi/3704441/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.