"Một mình uống rượu giải sầu sao?" – Lăng Vi cực kỳ tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Chung Niệm, mỉm cười nhìn về phía quầy bar vỗ tay một cái, gọi một ly cocktail.
Chung Niệm vẫn cúi thấp đầu, không có ý định phản ứng, ngẩng đầu uống một hớp rượu vang đỏ bên trong.
Lăng Vi cũng không buồn bực, kéo nhẹ khoé môi, bưng ly cocktail kề môi, nhẹ nhàng uống một hớp, miệng khẽ mấp máy: "Bởi vì Đình Thâm đính hôn, cho nên mới uống say như vậy sao? Cô yêu anh ấy à?"
Đột nhiên Chung Niệm ngẩng đầu, men say trong mắt đột nhiên cảm thấy mình bị vạch trần, có chút khó khăn.
"Cô nói cái gì vậy? Tôi nghe không hiểu ý cô." – Chung Niệm quay đầu sang chỗ khác, cứng rắn cầm ly rượu uống tiếp.
"Aizz!" – Lăng Vi nhấp một miếng cocktail, không chút lưu tình, vạch trần: "Thật sự nghe không hiểu hay là đang trốn tránh?"
Bị đâm trúng nỗi buồn sâu nhất trong lòng, Chung Niệm cảm thấy trái tim nhói đau, không đợi tiếp nữa, đứng dậy định rời đi.
Lăng Vi cấp tốc ngăn cản trước mặt, bắt lấy một cánh tay của Chung Niệm, khẽ nghiêng người về phía trước, dùng giọng điệu lạnh lùng nói:
"Cô thích Đình Thâm, cho nên cô không cam tâm. Nhưng bằng hữu Lục Khinh Lan của cô đã làm cho cô khổ sở. Do dự, thống khổ, cảm giác giống như bị người quan trọng phản bội, loại tư vị này, không dễ chịu phải không?"
"Thừa nhận đi, cô không cam tâm!" – Lăng Vi đột nhiên buông cổ tay Chung Niệm ra, thu lại ý cười trào phúng, lưu lại mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1081010/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.