"Nhiễm Nhiễm!" – Lục Khinh Lan ngẩng đầu lên đã thấy Giang Nhiễm Nhiễm bị đụng phải, vội vàng đứng lên bảo vệ, quan sát cô ấy một chút, liền lo sợ, hỏi: "Không sao chứ?"
"Không có chuyện gì, Lan Lan, đừng khẩn trương!" – Giang Nhiễm Nhiễm sờ sờ ngực, hít sâu một hơi, cười trấn an Lục Khinh Lan, nghĩ đến người kia, liền áy náy nói: "Thật xin lỗi, tôi.."
Chỉ khi nhìn thấy gương mặt quen thuộc kia, Giang Nhiễm Nhiễm kinh ngạc hô lên:
"Học trưởng Nguyễn Quân?"
Nghe thấy Giang Nhiễm Nhiễm kêu lên, Lục Khinh Lan cũng kinh ngạc không kém, không thể tưởng tượng nhìn về phía người kia:
"Học trưởng Nguyễn Quân? Thật sự là anh sao?"
"Là anh đây!" – Nguyễn Quân cười ôn hòa, đôi mắt nhìn chằm chằm Giang Nhiễm Nhiễm, nhanh chóng mừng rỡ: "Giang Nhiễm Nhiễm, Lục Khinh Lan, đã lâu không gặp! Thật trùng hợp, lại gặp các em ở đây! Anh có thể có được vinh hạnh ngồi cùng bàn không?"
"Đương nhiên là có thể!" – Lục Khinh Lan cười, ngồi xuống cạnh Giang Nhiễm Nhiễm, chỉ vào vị trí đối diện: "Học trưởng mời ngồi!"
"Gọi Nguyễn Quân được rồi, chẳng phải chúng ta đã quen biết lâu như vậy rồi sao?" – Nguyễn Quân mỉm cười, mặc dù quay sang nói chuyện với Lục Khinh Lan nhưng tầm mắt vẫn luôn luôn chú ý tới Giang Nhiễm Nhiễm bên cạnh.
Lục Khinh Lan thấy thế cũng không nói gì thêm, chỉ xem như lâu quá không gặp mà thôi.
Cả hai và Nguyễn Quân đúng thật là có duyên phận, Nguyễn Quân là sinh viên năm cuối khoa tài chính khi còn học đại học, vì một vài hiểu lầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080991/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.