Lục lão gia tử cuối cùng cũng kéo được tinh thần của Diệp lão lên, nhớ tới mình cũng từng gặp qua tình huống này với con gái, trên mặt có chút xấu hổ, đang định giải thích thì có một âm thanh cắt ngang mình!
"Ta nói a lão Diệp à! Nếu ông thấy đoán mệnh không được tốt, vậy cứ đem Lan Lan nha đầu nhường cho Quách gia bọn ta đi, Quách gia chúng ta cũng không tính tới ba cái này! Ta đợi Lan Lan nha đầu làm cháu dâu ta lâu rồi a!"
"Lão Quách! Ông mới đến đã làm loạn cái gì vậy?" – Diệp lão gia tử vội vàng đứng lên, giống như tiểu hài tử đang nổi giận, giơ tay che chắn trước người Lục Khinh Lan, thở phì phò trừng trừng nhìn qua ông cụ Quách: "Mau lại đây!"
"Ha ha!" – Ông cụ Quách cũng không tử tế cười một cái, không trả lời, ngược lại cũng trừng trừng nhìn về phía Lục Khinh Lan: "Lan Lan nha đầu, ta đã nói rồi, vẫn là làm cháu dâu Quách gia nhà ta tốt hơn, thế nào? Có muốn đổi ý không?"
Thấy ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía cô, Lục Khinh Lan không có gì để nói, khóe môi giật giật, cô mỉm cười nói:
"Quách gia gia, người nói cái gì vậy?"
Diệp Đình Thâm và cô liếc nhìn nhau, cười không nói. Bọn họ thấy mấy người kia, mới gặp nhau đã muốn tranh chấp, tuổi cũng đã cao rồi, lại giống như một đám hài tử, loại thời điểm này, tốt nhất nên né họ ra dù sao cũng tốt hơn.
Nghe xong, Diệp lão gia tử liền đắc ý:
"Lão Quách kia, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080956/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.