Kiều Chỉ Sam xoay người, trực tiếp chỉ tay vào Lục Khinh Lan, cao giọng nói:
"Lão sư, cúp cao quý của Thụy Thượng Chi Vận không thể trao cho Lục Khinh Lan. Cô ta có vấn đề."
Lời nói vừa dứt, xung quanh bắt đầu xôn xao.
Ánh mắt mọi người đều rơi vào người Lục Khinh Lan, kinh ngạc cũng có, nghi ngờ cũng có, hả hê cũng có. Ngoại trừ Diệp Đình Thâm, còn có Giang Nhiễm Nhiễm, Cố Lăng Tu. Lục Khinh Lan nhíu mày, sắc mặt trầm xuống, thanh âm không hề kiêu ngạo cũng không chút tự ti vang lên:
"Kiều tổng biên tập, lời này của cô là có ý gì?"
"Có ý gì?" – Kiều Chỉ Sam cười nhạo, ánh mắt chứa đầy khinh thường, giọng điệu vẫn lạnh lùng như trước đây: "Ý của tôi là, cô không có tư cách đoạt cúp cao quý của Thụy Thượng Chi Vận! Đồ hữu danh vô thực! Tôi nói như vậy, Lục tiểu thư đã nghe rõ chưa?"
Vừa nói xong, cô ta xoay người nhìn vẻ ngưng trọng trên mặt Hướng lão tiên sinh, cung kính nói: "Lão sư."
"Chỉ Sam, chuyện này rốt cuộc là sao?"
Sắc mặt Hướng lão tiên sinh không hề đẹp mắt, trên tay vẫn đang cầm chiếc cúp chưa kịp trao. Thụy Thượng Chi Vận là tâm huyết cả đời, là sự kiêu ngạo của ông, tại sao có thể cho phép chuyện không công bằng xảy ra?
Huống chi, trước mặt nhiều đồng nghiệp và giới truyền thông như vậy!
"Lão sư!" – Lăng Vi thoáng nhìn qua bộ ngực phập phồng của ông, lo lắng bước tới đỡ lấy, nhẹ giọng trấn an: "Người mới xuất viện, chú ý thân thể một chút. Bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080921/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.