Lục Khinh Lan nhịn không được, kinh ngạc kêu lên:
"Là cô?"
Nhớ đến lời dặn dò vừa rồi của Diệp Đình Thâm, Lục Khinh Lan liền thu hồi ánh mắt, giống như không hề có chuyện gì đặc biệt, chỉ là, trong lòng cô cực kỳ hoang mang, cũng chứa đựng nghi ngờ rất lớn.
Người mà hôm trước Diệp Đình Thâm cùng Cố Lăng Tu nhắc đến, "cô ta" kia, chẳng lẽ là Bạch Thư sao?
Sao lại là cô ta? Vì cái gì?
Giống như hiểu được tâm tư của Lục Khinh Lan, Diệp Đình Thâm nghiêng đầu mỉm cười, ra hiệu không cần nghĩ nhiều, sau đó nắm tay cô, ngồi đối diện với Bạch Thư.
"Diệp tứ ca, tứ tẩu." – Vừa rồi Bạch Thư mãi cuối đầu suy nghĩ, cũng không để ý đến biến hóa của Lục Khinh Lan, bộ dáng cô ta vẫn thận trọng như cũ, âm thanh nhỏ bé, nói: "Hương vị phòng trà này là tốt nhất, nhất định hai người sẽ thích. Diệp tứ ca, có lẽ anh vẫn chọn Vũ Hậu Long Tĩnh hả?"
"Không cần." – Diệp Đình Thâm nhàn nhạt nhìn cô ta, ngón tay phải gõ gõ trêи bàn, khóe miệng cong cong, cười như không cười: "Đã nhiều năm không uống nữa, khẩu vị có chút thay đổi."
Bạch Thư kinh ngạc, ngẩng đầu lên, giống như tiểu bạch thố bị sợ hãi, cắn môi, giống như tự mình bị xấu hổ. Khắc sau, cô ta chạm phải đôi mắt đen nhánh của Diệp Đình Thâm, trong đầu không ngừng dâng lên sợ hãi, cảm giác giống như bao nhiêu âm mưu đen tối đều bị nhìn thấu.
Không biết vì sao, Bạch Thư cảm thấy trong lời vừa rồi của Diệp Đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080911/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.