"Chẳng lẽ em không đồng ý sao?" – Diệp Đình Thâm híp mắt, làm bộ trừng mắt nhìn cô. Định từ từ dạy dỗ cô một chút, bỗng dưng điện thoại reo lên. "Nghe đây." – Sắc mặt Diệp Đình Thâm vô cùng 'bất thiện' nhận điện thoại, thấy người gọi đến là Giang Nhiễm Nhiễm, giọng điệu bình tĩnh hơn: "Có chuyện gì?" Giang Nhiễm Nhiễm bên kia cũng hiểu được chuyện gì, cố nín cười, nói: "Định báo với anh một tiếng, mọi chuyện sáng mai theo lời anh đã sắp xếp xong hết rồi. Còn nữa, đừng để Lan Lan lo lắng." "Ừm." – Diệp Đình Thâm gật gật đầu, sắc mặt cũng dịu lại đôi chút: "Cảm ơn." "Ừm.. hừ.. cảm ơn?" – Giang Nhiễm Nhiễm cố gắng che miệng không để mình bật cười thành tiếng, giọng điệu không chút nể mặt, vạch trần anh: "Có phải tôi đang quấy rầy chuyện tốt của hai người không?" "Giang Nhiễm Nhiễm!" – Lục Khinh Lan nằm gần đó, nghe thấy giọng trêu chọc của bạn mình, tức giận kêu tên cô, thậm chí còn nghiến răng đi kèm. "Ai nha nha! Được được được! Không cần nàng hối thúc đâu, ta đây sẽ tắt điện thoại ngay ah. Hai người cứ tiếp tục đi nha! Tiếp tục ha!" – Vừa nói xong, Giang Nhiễm Nhiễm cũng tắt máy. Bất quá, thật ra Giang Nhiễm Nhiễm cũng cảm thấy tốt cho Lục Khinh Lan, có một người thật tâm đối xử với cô như Diệp Đình Thâm bên cạnh, thì còn gì bằng. Suy nghĩ một chút, ánh mắt Giang Nhiễm Nhiễm bỗng nhiên trở nên ảm đạm, sau đó lại hiện ra vẻ đau khổ, ai oán, lắc đầu. Lúc này, chuông cửa nhà cô bỗng nhiên vang lên. Nhìn qua mắt mèo ở cửa, cô kinh ngạc lên tiếng: "Là anh à?" "Anh đây." – Cố Lăng Tu khẩn trương đứng ngoài cửa, há to miệng, yết hầu liên tục cử động lên xuống, cuối cùng buồn bực nói: "Nhiễm Nhiễm! Anh.. anh có chuyện muốn nói với em." Hai người im lặng mấy giây, Giang Nhiễm Nhiễm lúng túng, nghiêng người, nhỏ giọng nói: "Ừm, anh vào nhà rồi nói." * * * Trong lúc đó, tại một diễn biến khác. Lục Khinh Lan tức giận xoay lưng về phía Diệp Đình Thâm đi ngủ. Nghĩ đến chuyện vừa rồi, giọng Giang Nhiễm Nhiễm mập mờ, cô cảm thấy mặt mình trở nên nóng hổi cực kỳ! Hết lần này đến lần khác, anh.. anh ấy lại muốn khiêu khích cô chủ động.. Hừ! Diệp Đình Thâm giơ tay ôm cô vào lòng, sợ cô thoát ra, anh lại dùng hai chân đè lên, buồn cười nói: "Khinh Lan! Khinh Lan? Đừng giận được không? Uầy, là lỗi của anh! Em tha thứ cho anh được không?" Lục Khinh Lan cắn răng không lên tiếng! Hừ! Đồ cầm thú! Cố ý hung dữ với mình giờ lại xin lỗi, tưởng rằng cô là con nít dễ dụ vậy sao? "Khinh Lan.." – Diệp Đình Thâm xích lại gần cô, mờ mịt nói vào tai cô: "Anh xin thề, nếu em không thích, sau này sẽ không làm vậy nữa, được không?" "Anh.." – Rõ ràng là câu hỏi, vậy mà ngữ khí kia lại nũng nịu thấy ớn: "Hừ! Bỏ qua cho anh lần này ah." "Được! Được! Anh nghe lời em!" – Vừa nói xong, Diệp Đình Thâm vừa cúi đầu xuống nhẹ nhàng hôn cô. "Hành sự" xong xuôi, Diệp Đình Thâm nhẹ nhàng giúp cô tắm rửa, lúc này Lục Khinh Lan mới có thể bình yên ngủ thật say. * * * Sáng hôm sau, Diệp Đình Thâm tinh thần sảng kɧօáϊ bước xuống giường, cố ý làm điểm tâm mà cô gái nhỏ của anh yêu thích, bước đến gọi cô: "Tiểu lười biếng, mau dậy ăn sáng! Chút nữa chúng ta còn ra ngoài a!" "Đáng ghét!.." – Lục Khinh Lan mơ mơ màng màng gạt tay anh ra, quẹt miệng trở mình, muốn ngủ tiếp. Thấy thế, Diệp Đình Thâm dứt khoát ôm cô dậy, đem cất trong lòng, nói: "Hừ! Xem ra em muốn vận động một lát trước khi xuống giường hả? Vậy anh cởi quần áo lên nằm với em, thấy sao?" Nghe xong, Lục Khinh Lan cọ cọ vào lòng anh, vội vàng đưa tay giữ quần áo trêи người anh lại: "Em dậy! Em dậy! Đừng làm thế!" Thấy bộ dạng của cô, người kia bật cười, nụ cười vui vẻ thanh mát như gió xuân, làm cho Lục cô nương tức giận: "Khốn kiếp nè!" Diệp Đình Thâm nhíu mày: "Cảm ơn đã khích lệ!" Ăn điểm tâm xong, Lục Khinh Lan lướt weibo như thường lệ, nhưng vừa mở weibo, số một hotsearch hiện ra làm cô sợ ngây người. Mình nhìn lầm rồi sao? Lục Khinh Lan dụi dụi mắt, sau đó nhìn lại lần nữa. Chuyện gì vậy? Lục Khinh Lan không thể tưởng tượng nổi, nhìn lên nội dung màn hình: 'Thái độ khác thường của tiểu hoa đán Giang Nhiễm Nhiễm, chính thức thừa nhận tình yêu, nghi vấn người kia là đạo diễn Tân Duệ - Cố Lăng Tu'? Bởi vì kết hợp làm hí kịch mà nên duyên?' Lục Khinh Lan kéo kéo xuống phía dưới, chúc mừng cũng có, nhìn không thuận cũng có, chắc chắn là loại nào cũng có! Hotsearch hai người thu hút dữ dội, liền đứng đầu bảng trêи weibo. Thật vất vả lắm Lục Khinh Lan mới tỉnh táo lại chút ít. Sau đó cô tranh thủ mở qua giao diện weibo cá nhân của Giang Nhiễm Nhiễm, hình ảnh đầu tiên đập vào mắt cô chính là hai người công khai nắm tay nhau, vừa đăng lúc mười hai giờ đêm hôm qua, không hề nói thêm cái gì. Lục Khinh Lan nhìn qua là biết được bàn tay kia rõ ràng là bàn tay đàn ông! Mà, nhìn qua, thấy vô cùng quen thuộc ah! Kéo xuống chút nữa, thì thấy đúng mười giờ đêm hôm qua, bài post viết một câu đơn giản: "Cảm ơn anh đã xuất hiện." Còn kèm theo một tấm ảnh đóa hoa uất kim hương (tulip) mà Giang Nhiễm Nhiễm yêu thích. "Sao lại thế này vậy cà?" – Lục Khinh Lan tự mình lẩm bẩm. Dù sao cô cũng là người hiểu rõ Giang Nhiễm Nhiễm nhất, bất quá cũng biết được nàng ấy vừa mới bị Lữ Ngạn Thần cắm sừng xong, không lẽ lại có thể nhanh chóng tìm được tình mới rồi sao?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]