"Lan Lan!" – Mạc Dương ngăn cô lại, vẻ mặt phức tạp nhìn chằm chằm vào cô. Trong ấn tượng của anh ta, Lục Khinh Lan lúc trước rất kiêu ngạo, bây giờ, cô vẫn giữ nguyên thần thái đó, lại pha đậm sự trưởng thành hơn, giống như ngay cả trong ánh mắt, cũng có ánh sáng tươi rói.
Sự thay đổi này của Lục Khinh Lan, là bởi vì Diệp thị trưởng hay sao?
Càng nghĩ, Mạc Dương càng phát hoảng!
Dựa vào cái gì chứ?
Lục Khinh Lan khẽ nhìn anh ta, trong lòng cảm thấy tức cười. Trả qua nhiều chuyện như vậy, tên Mạc Dương hài hước này vẫn ích kỷ như vậy. Bất quá cô vô cùng khinh thường con người anh ta, cả đánh trả cũng chẳng buồn làm. Mọi việc trả thù cũng chỉ làm ảnh hưởng đến bản thân mình.
Khóe miệng của Lục Khinh Lan cong lên, hờ hững, giọng nói lạnh nhạt vang lên:
"Tôi nhớ trước đó đã nói với anh rồi, gọi tôi là Lục Khinh Lan hoặc Lục tiểu thư. Tôi nghĩ chúng ta cũng không quen thân đến mức gọi tên tôi thân mật như thế ah."
Dừng mấy giây, cô nói tiếp:
"Lỡ như để vị hôn thê của anh thấy được, sẽ lại phát sinh những phiền toái không cần thiết."
"Lan.. Lục Khinh Lan." – Mạc Dương bị lời nói của cô làm cho biến sắc, hai tay không ngừng xoa vào nhau, giống như cố gắng tìm dũng khí. Không lâu sau, anh ta ngẩng đầu lên, miệng tươi cười, nhớ lại hồi ức:
"Em đừng nói như vậy, sao chúng ta lại không quen thân chứ? Dù sao, chúng ta cũng từng ở bên nhau, phải không?"
Lục Khinh Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080899/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.