Lục Khinh Lan nhíu mày, gắng sức cúi đầu, ra hiệu:
"Giúp tôi cởi trói, như vầy làm sao uống được?"
"Cởi trói?" – Lão tam bật cười, "Cô mở mắt to một chút đi! Đừng nghĩ mượn cớ uống nước để bỏ trốn."
Nói xong, anh ta xoay người nhặt bình nước lên, thô bạo vặn nắp, sao đó gắt gao nhét vào miệng Lục Khinh Lan, đổ một lượt vào.
"Ưm ưm.. khụ khụ, khụ khụ!" – Lục Khinh Lan lập tức bị sặc, ho lên không ngừng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên.
Lão tam ngừng đổ tiếp, dùng sức hất cằm cô lên, không thèm để ý, ném bình nước sang một bên, khinh bỉ nói:
"Uống đủ chưa? Khôn hồn thì đừng nhúc nhích."
"Aizz, ta nói lão tam, đừng có thô lỗ vậy mà!" – Lão nhị bước vào, vừa hay thấy được cảnh này. Nhìn qua Lục Khinh Lan, thấy mấy giọt nước tinh xảo còn lưu lại trêи cằm cô, nuốt nước miếng một cái, nói tiếp: "Con nhỏ này, đúng là được ở nhà nuôi dưỡng khéo thật, da vẻ vô cùng mịn màng nha!"
"Lão nhị! Dẹp bỏ ý định của mày đi!" – Lão tam hung hăng trừng mắt liếc một cái: "Không nên đụng vào thì đừng có ý đụng vào."
"Lão tam à, nói sao vậy chứ?" – Tên lão nhị chép miệng bất đồng, vòng tay qua bả vai lão tam, sau đó liếc mắt quỷ mị nhìn về phía ngực Lục Khinh Lan, "Này, lão tam, dù sao đại chủ cũng chưa về, hay là chúng ta.. Hương vị tiểu mỹ nữ này chắc hẳn không tệ, mày nhìn đi, bộ ngực, rồi ʍôиɠ nữa.. chậc chậc!"
Nghe xong sắc mặt Lục Khinh Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080880/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.