Nhưng Bạch Thư vẫn không rõ, chính là điểm đó.
"Anh ấy đang tránh mặt tôi, Tứ tẩu à! Chị giúp tôi một chút, nói cho tôi biết, hiện tại anh ấy đang ở đâu, hoặc là, hoặc là đem số điện thoại của anh ấy cho tôi được không?"
Ngữ khí của Bạch Thư vô cùng đáng thương, cho dù ai nghe qua cũng muốn bảo hộ cho cô ấy. Nhưng, trong lòng Lục Khinh Lan lại cảm thấy có chút tức giận.
Cố gắng trấn tỉnh, cô cũng muốn nhìn rõ ý đồ của Bạch Thư, nói tiếp:
"Cô chắc cũng biết rõ nội tâm mình. Suy nghĩ cho kỹ, rốt cuộc cô muốn cái gì."
Một câu đơn giản, nhưng Bạch Thư đã bị rơi vào trầm tư.
Phù..
Lục Khinh Lan thở phào nhẹ nhõm, quay đầu nhìn gò má Bạch Thư một chút, cảm thấy cô ấy là một cô gái có chút khờ dại, ngốc nghếch nhưng tốt tính. Lúc đang chuẩn bị đứng dậy, đã nghe điện thoại reo lên.
Tưởng rằng Tô Viễn thăm bạn cũ đã xong, ai ngờ lại là Cố Lăng Tu gọi.
Quả nhiên không thể nói chuyện sau lưng người khác được ah!
"Tứ tẩu, chị nghe điện thoại được không?" - Bạch Thư liếc mắt một cái, liền thấy trêи màn hình hiển thị điện thoại của Cố Lăng Tu, lập tức một lần nữa nhen nhóm hy vọng, khổ sở cầu xin nói: "Chỉ lần này thôi! Thật sự! Tôi chỉ muốn nghe giọng anh ấy một chút! Lần này thôi! Cầu xin chị, có được không, tứ tẩu?"
"..."
Lục Khinh Lan trầm mặc thật lâu, cuối cùng cũng không chịu. Cũng may, chỗ cô đang ngồi cũng không có nhiều người qua lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080858/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.