Quách Diệp Lỗi không nghe được thanh âm của cô, vội vàng đứng lên, bước nhanh đến cửa, suy nghĩ một chút, lại lui về.
"Em nghe đây.." - Đúng lúc dừng ở đèn đỏ, Lục Khinh Lan cúi đầu, không biết đang nghĩ gì.
Hồi lâu, cô mới ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng nói:
"Ừm, em biết rồi. Em không sao đâu. Chỉ là có hơi lo lắng.."
Quách Diệp Lỗi không giống Cố Lăng Tu, từ nhỏ đã không rõ tâm tư con gái, cho nên phương diện này cẩu thả vô cùng.
Khi nghe cô nói mình không sao, toàn thân căng thẳng của anh trở nên thư giãn một chút:
"Lan Lan, em yên tâm đi. Anh ta là Diệp hồ ly mà. Em thấy chuyện gì có thể làm khó được anh ta chưa? Bây giờ ah, em đừng suy nghĩ nhiều. Ngoan ngoãn trở về chờ đợi là được. Bất quá, có thể hôm nay sẽ rất bận rộn, nếu em thấy nhàm chán, về Tô gia chơi cũng được."
Có một số việc không phải Quách Diệp Lỗi cố ý không nói cho cô, mà là không thể nói được.
"Ừm, được. Em biết rồi." – Hít sâu một hơi, Lục Khinh Lan gật đầu nặng nề, chắc chắn cô có lòng tin với anh, không phải sao?
Nhưng mặc dù nghĩ như vậy, khi Lục Khinh Lan lấy lại tinh thần, mới phát hiện bất tri bất giác cô đã lái xe đến trước quảng trường tòa nhà văn phòng chính quyền thành phố.
Cuối cùng, không chịu nỗi lo lắng, Lục Khinh Lan xuống xe, chậm rãi đi tới cửa lớn.
Không nghi ngờ gì, bị người gác cửa ngăn cản.
Cắn môi, Lục Khinh Lan ngẩng đầu nhìn thoáng qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080849/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.