Lục Khinh Lan đau đầu kéo tóc mình một phen, lại thất bại phát hiện, bản thân mình không thể tĩnh tâm được.
"Mày chỉ còn có thời gian một đêm thôi! Một đêm thôi! Đừng nghĩ nữa, mau mau nhập tâm suy nghĩ chuyện chính đi, suy nghĩ đi.."
Lục Khinh Lan không ngừng cảnh cáo, ép mình thiết kế lại tác phẩm, nhưng chỉ có thể đổi lấy phiền não càng lúc càng tăng cao, một chút cảm hứng cũng không có.
* * *
Bên ngoài, trong siêu thị.
Diệp Đình Thâm đang chọn bò bít tết. Rốt cục, khóe miệng anh lộ ra ý cười, đưa tay chuẩn bị đem khối thịt trong cùng lấy ra.
Không nghĩ tới, một bàn tay khác cũng vừa vặn phủ lên trêи.
"Trùng hợp như vậy, Diệp thị trưởng."
Kiều Chỉ Sam thu tay lại, dùng ánh mắt ra hiệu cho miếng bít tết kia, cười nói:
"Không ngờ Diệp thị trưởng cũng thích tự làm bò bít tết."
"Ừm." - Thấy rõ người tới là người bên cạnh lão tam, Diệp Đình Thâm lịch sự gật gật đầu, chẳng qua trêи mặt không có biểu tình gì mà thôi.
Kiều Chỉ Sam là một người thông minh, tự nhiên biết biểu tình của anh là có ý gì, lập tức cũng không nói gì nữa, đưa tay cầm miếng bít tết xoay người rời đi. Diệp Đình Thâm tiếp tục lựa chọn nguyên liệu cần dùng, rất nhanh cũng đã quên chuyện này.
Chỉ là không nghĩ tới lúc mang đồ về, lại đụng phải Kiều Chỉ Sam, cùng block nhà, đi cùng thang máy.
"Xem ra hôm nay chúng ta thật sự rất có duyên." - Kiều Chỉ Sam cười cười.
Thang máy đến, cô ta bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080843/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.