Đúng lúc Cố Lăng Tu chạy về từ nhà vệ sinh về tới, giơ tay giữ chặt cổ tay Mạc Dương lại.
Cố Lăng Tu cũng là người từng lăn lộn trong quân đội nhiều năm, lực tay cũng tương đối lớn, sao lại có thể thua tên Mạc Dương kia được.
Không mất quá mấy giây, mồ hôi lạnh đau đớn trêи người Mạc Dương đều toát ra.
"Cố Lăng Tu.." - Lục Khinh Lan kéo ống tay áo anh, ý bảo thả Mạc Dương đi.
Không phải là cô mềm lòng, cô cũng không phải mang theo tâm Thánh Mẫu thiện lương tràn ngập. Chẳng qua, trước mặt rất nhiều người, phóng viên truyền thông cũng không ít, khó đảm bảo việc bọn họ có viết linh tinh hay không.
Cô thì không sao cả, nhưng Cố Lăng Tu không giống cô. Dù sao thân phận đạo diễn Tân Duệ cũng ở trêи người.
"Hừ!" - Biết được băn khoăn của cô, Cố Lăng Tu nặng nề vứt bỏ tay Mạc Dương ra.
Mạc Dương bất ngờ, không kịp đề phòng, ngã ngược xuống đất.
Cố Lăng Tu từ trêи cao nhìn xuống, vạn phần khinh thường:
"Mạc chủ biên, nếu còn có lần sau, đừng trách tôi bẻ gãy tay cậu."
"Các người làm gì vậy? Mạc Dương!" - Thẩm Bội Bội chạy như bay tới chỗ Mạc Dương.
Bất quá cô ta mới vừa ra ngoài nghe điện thoại, vừa bước vào đã thành như vầy?
"Mạc Dương.." - Thẩm Bội Bội cố gắng nâng Mạc Dương lên, nhưng Mạc Dương lập tức ép lên người cô ta.
Ánh mắt quét qua, nhìn thấy tay phải bị buông xuống Mạc Dương đang run rẩy!
Lại nhìn theo tầm mắt của Mạc Dương, thấy Lục Khinh Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080829/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.