"Nhiễm Nhiễm!"
Nụ cười hiện lên mặt, Lục Khinh Lan đứng lên, nhanh chóng chạy đến cửa nắm lấy tay Giang Nhiễm Nhiễm, lo lắng hỏi:
"Nhiễm nhiễm, thế nào? Không sao chứ?"
Giang Nhiễm Nhiễm không nói một lời, yên lặng đi tới sô pha ngồi xuống, hai chân cong lên, cằm đặt trêи đầu gối, ánh mắt có chút trống rỗng.
"Cháu gái nhỏ Khinh Lan.." - Cố Lăng Tu nhỏ giọng, mở miệng, có chút lo lắng, "Lúc lên xe đã như vậy rồi, không nói gì."
Lục Khinh Lan gật gật đầu, trong lòng thầm than một hơi, biểu hiện của Giang Nhiễm Nhiễm, cô đã quá quen thuộc.
"Giang Nhiễm Nhiễm."
Đi đến bên cạnh cô ấy, ngồi xuống, vươn hai tay ôm Giang Nhiễm Nhiễm, trong lòng Lục Khinh Lan áy náy, như dây leo điên cuồng. Nếu như biết kết quả sẽ như vậy, cô đã sớm nói cho Giang Nhiễm Nhiễm biết, có phải hôm nay sẽ không xảy ra chuyện như vậy hay không?
Càng nghĩ càng buồn bực, Lục Khinh Lan thấp giọng: "Thật xin lỗi."
Giang Nhiễm Nhiễm lại có phản ứng sau khi nghe được ba chữ này, ánh mắt không trống rỗng như lúc trước. Miễn cưỡng kéo môi, Giang Nhiễm Nhiễm cười lắc đầu, mặc dù nụ cười giống như phù phiếm:
"Lục Khinh Lan, cậu xin lỗi cái gì? Có thể trách ai được chứ?"
Dừng một chút, Giang Nhiễm Nhiễm dùng sức cắn môi, cho đến khi huyết sắc mất hết:
"Lan Lan, mau nói thật cho tớ biết. Có phải, chuyện Lữ Ngạn Thần ngoại tình, cậu đã sớm biết rồi phải không? Có phải đó là chuyện cậu định nói lúc ở sân bay không?"
Lục Khinh Lan lắc đầu, lại lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080820/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.