Kỳ thật lúc ra ngoài, cô cũng đã đem tác phẩm trình bày đi tham gia vòng sơ loại, hiện tại muốn phát triển thêm một chút, cũng là chuẩn bị cho vòng đấu tiếp theo.
Cô xem qua quy tắc dự thi, lần này thời gian Thụy Thượng Chi Vận sẽ rút ngắn lại, phân loại vòng sơ tuyển sẽ rất nhanh có kết quả, cho nên phải sớm chuẩn bị.
Thế nhưng, cô ngồi trước máy tính gần một tiếng đồng hồ, cũng không tìm được cảm hứng, ngược lại trong lòng càng ngày càng thêm phiền não. Co hai chân lên, cằm đặt trêи đầu gối, Lục Khinh Lan cứ như vậy ngồi ngơ ngác.
Rốt cuộc lời của Diệp bá mẫu nói có thật không?
Lục Khinh Lan trăm phần trăm suy nghĩ, cũng không thể giải thích được. Trời dần tối dần, nhìn ra ngoài cửa sổ, trong lòng Lục Khinh Lan cũng trầm xuống, buồn bực.
Lúc này, điện thoại di động trêи bàn trà lại vang lên.
Ánh mắt quét tới, là Diệp Đình Thâm.
Lục Khinh Lan không muốn nghe, cái miệng nhỏ nhắn bĩu môi, sau đó quay đầu sang một bên, không ngó tới điện thoại nữa. Căn phòng trở nên yên tĩnh, tiếng nhạc chuông reo lên giống như trở thành thứ duy nhất làm bạn cùng Lục Khinh Lan.
Không lâu sau, âm thanh cũng dừng lại.
Liếc mắt nhìn màn hình tối tăm, Lục Khinh Lan bỗng dưng cảm thấy trong lòng có một cỗ chua xót đang trào ra. Nhưng càng nhìn, cô càng không muốn thấy điện thoại nữa.
Không quá vài giây, điện thoại lại vang lên, hết lần này đến lần khác, như thể không biết mệt mỏi, cũng không biết kết thúc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080815/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.