Đôi khi Lục Khinh Lan phải thừa nhận rằng tốc độ truyền tin của con người quả thực rất nhanh. Cô vừa mới trở lại văn phòng, đám người trong tổ đã mò đến vì chuyện cô được phục chức.
“Chị Lan, hoan nghênh chị trở về! Chúc mừng chúc mừng!”
Lục Khinh Lan bị đám người nhiệt tình vây quanh, lại líu ríu bàn tán không ngớt.
Nhưng có một điều hiểu ngầm rằng không người nào nhắc đến chuyện cô bị trượt khỏi vị trí tổng biên tập.
Lúc này, trong lòng Lục Khinh Lan xúc động thở dài, đám người này đi theo cô thật là tốt.
Bởi vì còn nghĩ đến chuyện phải giao tiếp với Mạc Dương chuyện công việc, tán gẫu một lát, liền đứng dậy hướng đến văn phòng chủ biên đi qua.
Nhưng không ngờ lại gặp Thẩm Bội Bội trên hành lang.
Đúng là oan gia ngõ hẹp!
Loading...
“Hừ.” Thẩm Bội Bội tâm tình không tốt, lại nhìn thấy Lục Khinh Lan xuất hiện trước mặt, càng cảm thấy bị chọc tức, liền hừ lạnh một tiếng, hất cằm lên cao ngạo bước đi.
Lục Khinh Lan không có hứng thú xem cô ta biểu diễn, tùy ý cô ta thích làm gì làm.
Chỉ có một điều, Lục Khinh Lan không dễ bị bắt nạt đâu.
Là ai nói, đối với người mình ghét, không thèm nhìn mới là phương pháp tốt nhất?
Không ngờ, cái không thèm để ý của Lục Khinh Lan ngay lập tức khơi dậy sự không cam lòng của Thẩm Bội Bội, nộ khí từ từ bay vọt lên. Truyện Đoản Văn
Cô ta duỗi tay, muốn chặn đường đi của Lục Khinh Lan:
“Lục Khinh Lan, cô không nên quá phận!”
Nghe xong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080766/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.