Thật vất vả, cuối cùng cũng bình tĩnh được chút, Lục Khinh Lan bước vào phòng ngủ chính, đặt chiếc vali trên tay xuống, xem xét xung quanh.
Nhìn tới nhìn lui, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở trên chiếc giường nệm Kage-Mousse rộng lớn.
Hửm, sao quen thế?
Nghiêng đầu một chút, tay phải chống cằm, Lục Khinh Lan nhìn chằm chằm trên giường, xem đi xem lại.
Hmm, đã từng gặp qua ở đâu rồi thì phải?
Vô thức nhíu mày lại, cắn chặt môi, qua vài phút suy nghĩ, hai má Lục Khinh Lan đỏ bừng lên, xấu hổ cùng tức giận!
Nha nha nha! Cái giường kia! Là cái giường ở thành phố B đêm hôm đó!
Nhận ra như thế, Lục Khinh Lan tức giận muốn bỏ chạy!
“Không, không ngủ ở đây đâu!”
Lục Khinh Lan tự mình nói xong, không chút do dự, xoay người định bỏ chạy, ai ngờ lại đụng phải Diệp Đình Thâm đang đứng ngay cửa.
“Chạy cái gì?” Diệp Đình Thâm kiềm chế đôi tay đang loạn động của mình, tràn đầy ý cười.
Lục Khinh Lan tức giận, nhìn anh chằm chằm, hai má phồng lên, vô tình tạo nên bộ dáng cực kỳ đáng yêu.
Diệp Đình Thâm khẽ nhúc nhích, ánh mắt càng ngày càng nặng.
Lục Khinh Lan không để ý, miệng lẩm bẩm nói:
“Cháu không muốn ở nhà của chú, nhìn đi, đây chẳng phải là cố ý ăn hiếp người sao?”
Nghe vậy, Diệp Đình Thâm cong môi cười một tiếng, dùng một lực lớn đem cô ôm vào lòng, nghiêng đầu kề sát tai cô, ôn nhu nói:
“Thứ nhất, đây là nhà của chúng ta, không phải nhà của anh, em lại nói bậy rồi. Thứ hai, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080751/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.