Cái tác phẩm đó… là của Mạc Dương?
Rõ ràng cô đã cố gắng mấy đêm liền, không thể nào đọc nhầm được! Lúc đó Mạc Dương hắn còn khen cô có sáng kiến, tại sao bây giờ tác giả lại là tên của anh ta?
“Người anh yêu một mực là em, Lục Khinh Lan sao có thể đem so với em? Người phụ nữ ngu ngốc đó cũng lắm chỉ là bàn đạp thôi.”
Đột nhiên, câu nói này vang lên trong đầu Lục Khinh Lan!
Nếu cho đến giờ Lục Khinh Lan vẫn không biết chuyện gì xảy ra, như vậy quả thật là ngu ngốc quá mức!
Cắn chặt môi, Lục Khinh Lan nhìn chằm chằm vào phần tác phẩm kia!
“Bốp!” Cây bút bi trên tay bị bẻ gãy.
Nháy mắt, thanh âm trong trẻo đó làm gián đoạn cuộc thảo luận của mọi người, toàn bộ phòng họp lập tức tập trung vào Lục Khinh Lan.
“Lục Khinh Lan cô làm cái vậy?”
Tưởng Thiên Lâm không hài lòng, cau mày, nhìn cô chằm chằm, “Cô có gì muốn nói sao? Hay là cảm thấy tác phẩm của Mạc Dương có vấn đề?”
Lục Khinh Lan hất cằm, nhìn thẳng Mạc Dương, không chút che giấu, khinh thường nói:
“Chủ biên, tôi thấy tác phẩm của Mạc Dương có vấn đề, chính là…”
Còn chưa nói dứt lời đã bị Mạc Dương ngắt ngang, cố tình đánh lừa mọi người, nói:
“Có vấn đề, anh có thể giải đáp. Nhưng anh không hy vọng em nhìn nó bằng cảm xúc cá nhân.”
Những lời này ngay lập tức khơi dậy đàm tiếu từ những đồng nghiệp đang có mặt.
Nhìn cô một cái, rồi lại nhìn Mạc Dương, nghĩ đến chuyện tình tay ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080741/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.