Giọng nói trêu ghẹo đột nhiên vang lên.
Lục Khinh Lan cũng không biết rằng anh đã di chuyển bước chân đến bên, lập tức ho khan vài tiếng che dấu nhịp tim đang đập loạn.
“Đang nghĩ gì vậy?”
“Đâu có… không có nghĩ gì hết…”
m thầm ổn định nhịp thở gấp gáp của mình, Lục Khinh Lan giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, “À, chúng ta đi tới phía trước đi rồi quay về. Cũng không còn sớm nữa, nên về nhà thôi.”
“Ừm, được rồi.” Mặc dù anh biết rõ nha đầu này đang đánh lạc hướng, nhưng Diệp Đình Thâm cũng không có ý phá vỡ chuyện của cô.
Có gì sau này anh sẽ dạy cô thẳng thắn thể hiện với anh.
Được, cứ làm như thế đi.
Trên đường trở về, Lục Khinh Lan có chút im lặng, cô chống cằm nhìn phong cảnh trôi dạt bên ngoài xe.
Diệp Đình Thâm đoán chắc cô đi dạo một ngày có vẻ mệt rồi nên muốn nghỉ ngơi, liền lấy ra một chai nước khoáng đưa đến trước mặt cô, không nói thêm lời nào.
Còn Lục Khinh Lan, lúc này vẫn còn đang mất trí ở lễ hội ẩm thực…
Cô chỉ muốn ăn thôi, hồi tưởng lại suốt cả một ngày, một khắc cũng không rời khỏi sự chăm sóc tỉ mỉ của anh.
Anh là niềm kiêu hãnh của Diệp gia, dùng thiên chi kiêu tử (con cưng của trời) hình dung cũng không quá đáng. Nhưng đối với anh mà nói, việc đặt chân đến lễ hội ẩm thực, vẫn luôn ưu tiên cô lên hàng đầu.
Ngay cả lúc mối quan hệ giữa cô và Mạc Dương đang sâu đậm nhất, cô cũng chưa bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080738/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.