"Ahhh!" Lâm Thông đau đớn, thê thảm kêu lên. Mặc kệ anh ta giãy giụa cỡ nào cũng không thể rút tay ra được.
Thuận thế nhìn lại, từ lúc nào mà bên cạnh Lục Khinh Lan đã xuất hiện thêm một người đàn ông. Khuôn mặt góc cạnh rõ ràng cùng ánh mắt sắc bén, toàn thân toát ra khí chất quân lâm thiên hạ, bất giác khiến cho người ta cảm giác bị áp chế.
“Chú, không được...”
Thấy tình hình ngày càng có nhiều người nhìn về phía mình, Lục Khinh Lan có chút luống cuống, kéo góc áo của Diệp Đình Thâm, ra hiệu đừng tiếp tục nữa.
Diệp Đình Thâm nghiêng đầu nhìn cô, thấy trong mắt cô có chút lo lắng, cũng không nhiều lời liền thả tay Lâm Thông ra.
“Người phụ nữ của tôi, không đến lượt cậu động tay động chân.”
Lạnh lùng ném ra một câu, mặc kệ sắc mặt của Lâm Thông đang rất khó coi, Diệp Đình Thâm nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Lục Khinh Lan, giữ chặt trong lòng bàn tay, nhanh chân bước ra khỏi cửa.
“Chú! Chú! Buông tay ra đi, đau quá...” Lục Khinh Lan bị kéo đi, cô không theo kịp bước chân của Diệp Đình Thâm.
“A...” Diệp Đình Thâm đột nhiên dừng lại, Lục Khinh Lan không để ý liền đụng phải, sống mũi đau đớn.
Xoa xoa cái mũi, Lục Khinh Lan cảm thấy hôm nay chú nhỏ của cô có vẻ không giống như
bình thường.
“Lục Khinh Lan, em đúng là có tiền đồ, học theo người ta đi xem mắt nữa?”
Trong lòng Diệp Đình Thâm tức giận không nói nên lời, nếu không phải là anh đi ngang qua, liệu có phải anh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080726/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.