Uống rượu say, trèo lên giường
Đêm lạnh như nước, trăng non như câu.
Tại tầng 7, căn nhà số 707, tiểu khu Thủy Mặc Hoa Viên của thành phố B, căn phòng có chút bừa bộn.
Bên trong phòng ngủ, Diệp Đình Thâm khẽ xoa tóc Lục Khinh Lan, gọi đi gọi lại cái tên đã ghi nhớ từ lâu:
“Khinh Lan, Khinh Lan… em là của tôi...”
Hả? Ai đang gọi mình vậy?
Diệp Khinh Lan có chút bất mãn, mơ màng mở mắt ra, ánh mắt giống như cực kỳ tức giận.
Không có cố ý chạm mặt, chỉ là bất chợt nghe thấy tiếng thì thầm ngân khẽ, cho dù là ngây ngô vô tình nhưng trong câu nói của Diệp Đình Thâm, cô vẫn bị sức hút đó “câu hồn đoạt phách”.
Trong phút chốc, khát vọng kìm nén trong Diệp Đình Thâm hoàn toàn bị khơi dậy, anh hạ thấp eo, cúi đầu xuống đặt một nụ hôn lên đôi môi mềm mại!
Xúc cảm quen thuộc quay trở lại khiến khóe miệng Lục Khinh Lan bất giác nhếch lên, nở nụ cười mãn nguyện như một đứa trẻ.
Tuy nhiên vào khoảnh khắc tiếp theo:
“A...”
“Đừng...” Nước mắt thuận thế trượt xuống khóe mắt, Lục Khinh Lan khó chịu vội lắc đầu.
Diệp Đình Thâm khẽ giật mình, sau đó khóe miệng cong lên tạo thành một nụ cười ôn nhu, anh dừng động tác lại, nhẹ nhàng khẽ nói vào tai cô:
“Đừng sợ, Khinh Lan, đừng sợ, ngoan…”
Diệp Đình Thâm cố gắng chịu đựng, trấn ấn hết lần này đến lần khác, đợi đến khi cô hoàn toàn thả lỏng, lúc này mới bắt đầu động tác kế tiếp.
Một lúc lâu sau, Lục Khinh Lan vô cùng mệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080721/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.