Trong Dục Tú điện, Giang Đức Thanh vẻ mặt lo lắng vào phòng trong, đem chuyện trong Càn Thanh cung hai năm rõ mười kể lại, cúi đầu thấp giọng: “Nghe nói đã gọi ngự y, lúc này… đang ở trước mặt hoàng thượng đâu.”
Đôn Túc trưởng công chúa quay đầu sâu sắc liếc nhìn Kỳ Kiêu, cười: “Ta đã nói rồi nha, mặc kệ bị vây ở hoàn cảnh nào, Bách Nhận đều là Lĩnh Nam vương Thế tử, thân phận tôn quý, hắn làm sao có thể mặc người khi nhục, chỉ cần hắn có cơ hội, hắn nhất định sẽ không để bản thân chịu thiệt.”
Kỳ Kiêu nghĩ đến ‘bốn vệt máu dài’, ‘máu tràn ra’ Giang Đức Thanh vừa nói, giận đến mày kéo cao, nghe vậy cười lạnh: “Cô nói phải, Thế tử quả thật rất có tiền đồ, có thể nghĩ ra loại biện pháp hại địch một ngàn tự hại tám trăm này.”
Kỳ Kiêu đứng dậy liền muốn ra ngoài, Đôn Túc trưởng công chúa khẽ nhíu mày, thấp giọng quát lớn: “Hành vi Kỳ Hoa lỗ mãng, sẽ có hoàng đế ra mặt trừng trị, ngươi đi làm gì?!”
Kỳ Kiêu dừng một lát, cười: “Nhìn Kỳ Hoa mất mặt, cô muốn đi không?”
Đôn Túc trưởng công chúa thở dài: “Tính, lười để ý con, đi xem thì đi đi, đừng có trêu chọc thị phi là được.”
Kỳ Kiêu gật đầu đáp ứng, mang theo một hàng cung nhân rời đi.
Lúc Kỳ Kiêu ngồi kiệu đến Càn Thanh cung, các hoàng tử khác đều đã đến, Tam hoàng tử Kỳ Tuynh, Tứ hoàng tử Kỳ Li đang canh giữ ngoài điện, thấy Kỳ Kiêu liền tiến lên hành lễ, Kỳ Kiêu cười nhẹ: “Hai vị đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hoang-quy-tru/96772/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.