Kỳ Kiêu vốn chuẩn bị đầy đủ tinh thần đối phó Phùng gia, nhưng hai người duy nhất có đầu óc đầy đủ trong Phùng gia đều đình công, Kỳ Kiêu tỏ vẻ thật sự là tiếc nuối, phải biết, chỉ cần bọn họ ý chí sục sôi đi tìm chết, Kỳ Kiêu mới có thể mượn lực nhỏ cỏ tận gốc, nay, quốc trượng quốc cữu đột nhiên nhận mệnh, Kỳ Kiêu thầm thở dài, đáng tiếc a.
“Sau, Phùng hoàng hậu giữ nhị hoàng tử lại trong cung nói chuyện đến khuya.” Giang Đức Thanh thấp giọng truyền lại lời của thám tử, nghĩ nghĩ, nói: “Điện hạ… Phùng lão thái gia còn có vài phần minh mẫn, có cần dứt khoát tìm hắn nói hai năm rõ mươi, khiến hắn đi khuyên can Phùng hoàng hậu không?”
“Không.” Kỳ Kiêu đánh gãy lời Giang Đức Thanh, cười lạnh một tiếng, “Ta còn rất muốn xem Phùng hoàng hậu có thể làm cái gì đối phó ta, còn có… ta nhất định phải tiễn nàng đi trước khi đăng cơ, nàng không làm liều, ta cũng không dễ ra tay.”
Giang Đức Thanh hiểu, Kỳ Kiêu hận hoàng đế hoàng hậu tận xương, làm sao có thể khiến cho Phùng hoàng hậu lên ngôi Thái hậu cơ chứ. Nếu như làm như vậy là thuận theo ý bọn họ, khác gì chôn một tai họa ngầm sau lưng Kỳ Kiêu? Là mất nhiều hơn được.
Trong lòng Giang Đức Thanh vẫn không yên, nhỏ giọng: “Tục ngữ nói đầu trọc không sợ bị nắm tóc, nói lý cũng phải nhìn người nghe, vạn nhất hoàng hậu liều mạng, thật làm ra chuyện gì hại điện hạ….”
Kỳ Kiêu cười khẽ: “Vậy phải xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hoang-quy-tru/2564044/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.