Sau khi dặn dò Thuận Tử, Bách Nhận vẫn có chút không yên lòng, nửa năm này hắn quen với mọi việc đều nghe ý Kỳ Kiêu, nay ra chuyện lớn như vậy, Bách Nhận rất không thể ngồi yên, do dự, vẫn là sai người chuẩn bị xe ngựa, tự mình đi tìm Kỳ Kiêu.
Trong nội thư phòng phủ Thái tử, Kỳ Kiêu đang xem mật báo miếu Phu Tử đưa tới, nghe Bách Nhận đến đây, hơi nhíu mày, vội đọc nhanh lá thư, mở lư hương ném vào. Lúc Bách Nhận vào cửa, thấy Kỳ Kiêu đang dùng que bạc gảy hương tro.
“Điện hạ….”
Kỳ Kiêu khoát tay để nha hoàn trong phòng đi rangoài, nhìn Bách Nhận cười: “Nghĩ làm sao mà đến?”
Bách Nhận dừng một lát, thấp giọng: “Điện hạ biết chưa? Văn Ngọc… Văn Ngọc hắn xảy ra chuyện.”
Kỳ Kiêu gật đầu: “Thuận Tử nói cho ta, làm sao? Có cái gì muốn bọn họ làm? Ngươi cứ trực tiếp phân phó cho Thuận Tử là được, lúc trước không phải nói với ngươi rồi sao, người của sòng bạc đều cho ngươi, cứ tùy ý.”
Bách Nhận lắc đầu: “Không…. Ta không có gì phân phó, chỉ là, chỉ là muốn tìm ngươi.”
Kỳ Kiêu thầm thở dài, lạy trời, một năm này chính mình cẩn thận điều giáo, cuối cùng cũng có chút hiệu quả.
Bách Nhận thấy Kỳ Kiêu không nói, cười gượng: “Ngươi cảm giác ta không có chủ kiến đúng không? Vừa xảy ra chuyện liền phải tìm ngươi.”
Kỳ Kiêu lắc đầu cười: “Không, ta thấy may mắn.” Kỳ Kiêu đến gần, ôm eo Bách Nhận, “May mắn Thái tử phi thấy trời đầy mây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hoang-quy-tru/2563982/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.