Kỳ Kiêu đứng dậy ra đón, nhìn Bách Nhận lại sửng sốt. Bách Nhận thấy Kỳ Kiêu kinh ngạc nhìn mình, cúi đầu nhìn xiêm y trên người, cười: “Ngươi làm Thuận Tử giục ta như vậy, còn chưa kịp đổi xiêm y, chỉ kịp tiễn khách liền vội đến đây. Có phải rất kỳ quái không? Ta đi trước đổi….”
“Không cần.”
Hôm nay Bách Nhận mặc một thân lễ phục màu đỏ, cổ áo cùng ống tay áo thêu một vòng tường vân màu đen, vừa cao quý lại trang nghiêm. Bình thường hắn rất ít khi mặc trang phục màu sắc rực rỡ như vậy, ngẫu nhiên đổi một thân, Kỳ Kiêu không khỏi nhìn nhiều vài lần.
Bách Nhận bị Kỳ Kiêu nhìn đến xấu hổ, cười: “Có phải nhìn ngốc lắm không? Này còn đỡ, còn một bộ phải mặc lúc Nhu Gia đại hôn, càng chói mắt, áo đỏ dệt vàng, chỉ nghĩ đến đã không dám mặc đi ra ngoài….”
Kỳ Kiêu bật cười: “Không, rất dễ nhìn….”
Đang nói chuyện, Giang Đức Thanh từ ngoài đi vào, khom người cười: “Thái tử, hồn đồn chuẩn bị cho Thế tử vừa nấu xong, hiện giờ đưa lên?”
Kỳ Kiêu nhìn Bách Nhận: “Đói bụng không? Hay là dùng điểm tâm nghỉ ngơi một chút?”
Bách Nhận ngượng ngùng cười cười: “Ăn trước đi…. Vội vàng một ngày, còn chưa ăn cái gì.”
Giang Đức Thanh vội đáp ứng rời đi, không bao lâu đã đưa hồn đồn cùng mấy dạng món ăn nhẹ đưa đến. Kỳ Kiêu cho hạ nhân lui, cùng Bách Nhận ở noãn các chậm rãi dùng bữa.
Kỳ Kiêu nhìn kỹ khuôn mặt Bách Nhận, hỏi: “Mặt có chút đỏ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hoang-quy-tru/2563953/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.