Bách Nhận cơ hồ có điểm hối hận, chính mình đoán được, trong lòng cũng hiểu rõ, chỉ cần về sau đề phòng hơn là được, làm gì phải đâm thủng tầng giấy mỏng này?
Bách Nhận quay đầu, thấp giọng: “Thái tử nghĩ thế nào… ta làm sao biết….”
Kỳ Kiêu cười lạnh một tiếng: “Ngươi thật không biết? Vẫn là không dám nói ra?”
Bách Nhận lẳng lặng quay đầu nhìn Kỳ Kiêu: “Thái tử, nếu không phải tự mình ở đó, nhìn tình hình này, ta đại khái sẽ hoài nghi… người khiến cho ta đi dạo một vòng Quỷ Môn quan, thực ra là ta mới đúng.”
Ngoài mặt lạnh lùng nhưng tim Bách Nhận đã đập nhanh đến không được, hắn không biết mình làm sao, chỉ là bản năng muốn che giấu, đứng dậy hờ hững nói: “Thái tử xem như ta chưa từng hỏi qua đi….”
Bách Nhận cầm lấy mấy quyển sách trên bàn liền muốn đi ra ngoài, lúc đi ngang qua bên cạnh Kỳ Kiêu bị người một tay kéo lại, Kỳ Kiêu nắm chặt tay Bách Nhận kéo người đến trước mặt, cúi đầu nhìn thẳng vào mắt Bách Nhận, thanh âm lạnh như băng: “Ngươi trả lời ta, ta đem tất cả chuyện tiền triều đều nói cho ngươi, Bách Nhận… ngươi nói, nửa đường ngăn lại ngươi, khiến cho kế hoạch vốn sắp thành lại bại, vì sao ta lại làm như vậy?”
Bách Nhận cố gắng khiến biểu tình thoáng chút tự nhiên: “Có lẽ do Bách Nhận còn có tác dụng khác, có lẽ là… Thái tử đột nhiên thiện tâm, không đành lòng nhìn Nam Cương dấy lên chiến hỏa…. Thứ lỗi thần ngu dốt, ý tứ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hoang-quy-tru/2563881/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.