Trong chính phòng của Thái tử ở Noãn các, Kỳ Kiêu sai người đưa lên cho Bách Nhận một chén sữa trâu, Kỳ Kiêu nhìn sắc mặt Bách Nhận còn chưa tốt hẳn, nhẹ giọng cười: “Được rồi, không phải ngươi còn an toàn ở đây sao, ăn chút gì đi, trù sư của phủ ta chưng sữa đặc rất được, ngươi nếm thử.”
Nha hoàn mở thực hạp ra, một nha hoàn khác đem một cái bát màu men ra khỏi thực hạp, đặt trước mặt Bách Nhận, khom người lui ra. Bách Nhận cầm thìa bạc nếm thử, sữa trâu cùng trứng gà đều mới mẻ, hương sữa thơm nồng, trù sư cũng canh lửa rất tốt, sữa đặc mềm mềm, vừa vào miệng liền tan, tuy Bách Nhận không thèm ăn, nhưng cũng ăn được hơn nửa bát.
Kỳ Kiêu thấy Bách Nhận ăn ngon, trong lòng cũng thoải mái, cười: “Ngươi thích, về sau ta dặn các nàng thường làm cho ngươi, mỗi ngày sau bữa tối một canh giờ liền dùng một chén, dễ mập lên, còn có thể dễ ngủ….”
Kỳ Kiêu nhớ đến lúc nãy Bách Nhận ở trong xe, bật cười: “Nhưng mà… đại khái Thế tử điện hạ cũng không cần này.”
Bách Nhận nhớ tới chuyện vừa rồi, có chút ngượng ngùng, buông thìa bạc nói sang chuyện khác: “Chuyện xa ngựa kia.. là sao thế này?’
Kỳ Kiêu có thể chặn trước mình đổi xe, hiển nhiên là sớm biết, chuyện tai nạn kia cũng không là ngẫu nhiên, là có người tính toán, người trong xe là mình, song, đây lại là xe Kỳ Kiêu, trong hoàng thành ai có mắt cũng đều nhận ra. Vậy người kia… là muốn mạng mình vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hoang-quy-tru/2563877/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.